Không biết bao lâu sau Cố Niệm mới tỉnh táo trước bầu không khí áp lực này .
Cả ngày hôm đó cô không hề đi đâu , chỉ ngồi lặng im trong phòng khách .
Đèn phòng sách cả đêm không tắt , Tống Hoài Thừa cũng thức cả đêm trong phòng sách .
Mặt trời một lần nữa lại chiếu những tia nắng mai xuống căn phòng , Cố Niệm cuối cùng cũng cử động một chút . Cô đến phòng ngủ thu dọn qua quýt , đại khái cô cũng không có nhiều đồ mang đi .
Mất đi anh , tất cả đối với cô chẳng còn nghĩa lí gì . Sau một đêm thức trắng , sắc mặt cô cực kì kém , hai chân như đang dẫm trên mặt bông lúc nào cũng có thể ngã .
Lúc cô ra phòng ngủ cũng vừa lúc Tống Hoài Thừa rời khỏi phòng sách . Hai người không thể tránh khỏi không khí căng thẳng .
" Chìa khoá tôi để trên bàn ." Cố Niệm yếu ớt nói : " Mấy ngày nay cô không có nhiều thời gian , đồ của tôi vài ngày tôi sẽ thu dọn nốt ." Cô cau mày .
Trong chốc lát Tống Hoài Thừa cảm thấy giật mình , không ngờ cô có thể bình tĩnh như vậy .
Cố Niệm suy nghĩ một lát , đoán rằng anh không muốn giữ lại đồ của cô , mắt không thấy tâm không phiền : " Nếu anh không đồng ý thì vứt hết đi ." Cô dừng lại một chút : " Còn phòng vẽ cứ để đó mai tôi sẽ qua dọn ."
" Được ." Lời nói vừa thốt ra , Tống Hoài Thừa không thể ngờ giọng nói của mình là gượng gạo như vậy .
Cố Niệm không nói gì .
Cố Chu Đạo đã bị cảnh sát thành phố D bắt giữ với tội danh là kẻ tình nghi lừa đảo . Cố Niệm vội vã tới cục cảnh sát thì đúng lúc nhìn thấy ba mình bị khoá tay bằng còng số tám . Cổ họng cô đầy đau xót : " Ba ..."
Cố Chu Đạo nắm tay con gái : " Niệm Niệm ..."
" Con nhất định tìm cách cứu ba ra ." Cố Niệm kiên trì . Hai cha con nương tựa vào nhau mà sống đã nhiều năm như vậy , cô không thể để ba mình sống nửa đời còn lại trong cái nơi dơ bẩn này .
" Đứa con gái ngốc này ." Cố Chu Đạo nhìn bốn phía : " Phía sau bàn trang điểm của có một chiếc rương nhỏ , trở về lấy nó ra đừng cho dì con biết ."
Cố Chu Đạo cũng đoán được việc Tống Hoài Thừa nhúng tay vào chuyện này : " Con và Hoài Thừa sao rồi ?"
Vẻ mặt Cố Niệm chùng xuống , cô thật sự không giỏi trong việc nói dối .
Cố Chu Đạo thở dài : " Thôi bỏ đi , con còn trẻ , chắc chắn sẽ gặp được người tốt hơn . Đừng buồn nữa , đợi ba ra khỏi đây thì nhà ta được đoàn tụ rồi ."
" Vâng ." Cố Niệm kìm chế không để mình khóc .
Cố Niệm quản lí toàn bộ bất động sản của gia đình , dì cũng khóc lên khóc xuống : " Dì và ba con đã sống chung nhiều năm như vậy , nửa đời sau ta biết làm sao đây ?"
Mẹ Cố Niệm mất khi cô chỉ được vài tháng , lúc đó Cố Chu Đạo vẫn còn bôn ba bên ngoài , căn bản không biết được tin tức . Sau này Cố Chu Đạo đặt bên cho con gái là Cố Niệm cũng là vì nhớ thương người vợ trước .
Năm Cố Niệm 10 tuổi , Cố Chu Đạo kiếm được khoản tiền lớn , từ đó nhà họ Cố giàu lên sau một đêm . Năm Cố Niệm 15 tuổi , ba cô cưới vợ thứ . Việc này là đề nghị của Cố Niệm , cô muốn có một gia đình hoàn chỉnh . Cố Chu Đạo hết sức cưng chiều con gái , sau này được người ta giới thiệu cho quen biết Tần Phượng .
Tần Phượng đối với Cố Niệm không tệ , bà không có con , tình thương đối với cô là tận đáy lòng .
Cố Niệm nhíu mày : " Dì ." Cô đưa chi phiếu ra : " Còn chút tiền này ở trong rương , dì cầm đi ."
Tần Phượng từ chối : " Niệm Niệm , nghe ba con nói ông ấy thiếu nợ người ta , con không cần lo cho dì ." Đã sống với nhau mười mấy năm , bà không thể không quan tâm cô .
Cố Niệm thở dài : " Con vừa ở đó về , những người ở đó tính sao bây giờ ?" Anh đã gài bẫy hụt một lần , lần này chắc chắn sẽ không tha cho cha cô .
" Thật không ngờ ." Tần Phượng không nói nhiều . Hiện tại khác xa quá khứ , bà không còn là phu nhân cao quý , bà còn là gì đây ?
Hôm nay Tống Hoài Thừa ở nhà , không đến công ty . Từ Hành mang đơn li hôn đã được công chứng đến chỗ anh : " Chúc mừng cậu , lại được sống lại lần nữa rồi ."
Vẻ mặt Tống Hoài Thừa không chút thay đổi : Bên nhà họ Cố thế nào ?"
" Cậu muốn hỏi về Cố Niệm hay Cố Chu Đạo ?" Từ Hành nháy mắt .
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!