Đối diện những lời mắng chửi, Diệp Nịnh lúc này lại chẳng có phản ứng gì nhiều, vẫn nghiêm túc thao tác, thậm chí còn tranh thủ gõ vài chữ an ủi đồng đội:
[ Vẫn còn cơ hội, cố lên. ]
Đáng tiếc, trong giao tranh cuối cùng, bên họ thiếu người nên thua, bị đối phương một đường phá thẳng nhà chính.
Diệp Nịnh trở về sảnh chờ, nhân lúc đợi ghép trận mới thì trò chuyện với làn đạn.
[ Sao chủ bá không tố cáo Draven kia? Miệng thì thối mà còn feed nữa. ]
"A... ta quên mất rồi."
[ Chủ bá nhìn tôi này, tôi là người mới tới! Da cậu trắng thật đó, giọng nói cũng dễ nghe, hơn nữa còn ôn nhu nữa, cậu là Omega à? ]
"Xin chào dâu tây nhỏ mới tới, cảm ơn lời khen nha. Nhưng mà tôi là Beta cơ."
[ Nghe nói giờ cậu thành fan cứng của Mãnh Liệt rồi? Thật hay giả vậy? ]
"À... chuyện này... Tôi có theo dõi cậu ấy, cũng tham gia fan đoàn, thỉnh thoảng xem livestream, giống mọi người thôi, cũng chỉ là người xem."
......
Khi mới xuyên đến, Diệp Nịnh vốn không quen tương tác với làn đạn, chỉ biết cắm cúi chơi game. Sau đó, cậu cảm thấy nếu đây là công việc của mình thì hẳn phải nghiêm túc học cách làm một streamer đủ tư cách.
Thế là cậu bắt đầu tìm tài liệu liên quan, còn vào phòng livestream của những người khác, như của Mãnh Liệt, để quan sát. Cậu nhận ra, giao lưu với làn đạn chính là kỹ năng cơ bản nhất.
Ngoài đời thực, cậu không quen nói chuyện, lúc nào cũng là người ít lời nhất. Nhưng khi lên livestream, có lẽ bởi cách nhau một tấm màn hình, ai cũng không biết thân phận thật hay ngoại hình của đối phương, điều đó lại khiến cậu thấy an toàn hơn, nói chuyện cũng trôi chảy nhiều.
Ván thứ hai, lần này ghép được đồng đội bình thường.
Diệp Nịnh phối hợp cùng AD, cả hai đánh đường dưới áp đảo, lấy được lợi thế lớn. Dù đồng đội giai đoạn đầu hơi thua thiệt, nhưng sau khi thắng giao tranh Rồng thì tình thế lật lại.
Kế tiếp mọi chuyện thuận buồm xuôi gió, nhanh chóng giành thắng lợi.
Kết thúc ván, Diệp Nịnh đặt điện thoại xuống, tiện tay lấy hộp sữa chua bên cạnh uống một ngụm.
Động tác ngửa đầu khẽ khàng ấy để lộ xương quai xanh và chiếc cổ trắng nõn dưới ánh camera, đường cong vừa tinh tế vừa gợi cảm, khiến khán giả trong phòng live thoáng chốc nín thở.
Ngay cả anti
-fan của cậy cũng phải thừa nhận: nhìn thế này, nhóc này quả thật rất hấp dẫn.
Uống xong, Diệp Nịnh còn khẽ l**m môi, trên khóe miệng dính một vòng trắng sữa chua. Đương nhiên, cậu không lộ mặt, nên khán giả không thể thấy được động tác ấy.
Cuối cùng, cậu mới quay lại nhìn làn đạn:
[ Trời ạ, sao da cậu trắng thế, nhìn mềm mại quá, thật muốn cắn một miếng ]
[ Uống cái gì vậy? Hình như là sữa chua? ]
[ Cậu thật sự không phải Omega à? ]
[ Nếu là tiểu O thì tôi cũng không ngại tha thứ cho cậu thêm chút ]
[ A a a a a chủ bá khi nào mới chịu lộ mặt! Muốn xem quá! ]
[ Đừng mơ, chắc chắn là xấu mới không dám lộ ]
[ Nói thật, đừng để bị Beta này lừa, biết đâu chỉ là nhan sắc filter thôi nên mới trắng vậy ]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!