Chương 11: (Vô Đề)

Hai người trò chuyện hăng say, hoàn toàn quên mất còn một đồng đội im lặng từ đầu tới cuối.

Nếu như trước đây có thể có cơ hội được chơi game chung với Mãnh Liệt đại thần, hắc cánh ác ma chắc chắn sẽ vui mừng phát điên. Nhưng hiện tại... niềm vui trong tưởng tượng chẳng còn bao nhiêu, ngược lại trong lòng chỉ chất đầy bực bội, không cam lòng, xen lẫn chút hụt hẫng vì bị Mộc Ninh vô thức bỏ quên.

Hắc cánh ác ma biết chuyện này vốn chẳng liên quan gì tới Mộc Ninh, là do bản thân anh ta vẫn luôn không mở miệng nói gì cả. Nhưng nhìn hai người họ trò chuyện ăn ý đến vậy, anh ta phát hiện dù có cố thế nào, mình cũng chẳng chen nổi vào.

Nhìn lại bảng thành tích — bản thân 1-2-1, còn Mãnh Liệt thì 4-0-2 — sự tự ti càng dâng tràn.

"Trung lộ xuống."

Phó Dư Sí nói, ngay khi phát hiện tướng địch biến mất ở đường giữa, lập tức ping tín hiệu.

Hắc cánh ác ma khi đó sắp sửa g**t ch*t AD địch còn chút máu, nghe vậy nhưng không rút lui, mà liều lĩnh lao lên dưới trụ kết liễu đối phương. Nhưng bản thân máu cũng không còn nhiều, kết quả bị A Thác thu mạng.

Tương đương đổi một mạng lấy một mạng.

Phía bên này, Phó Dư Sí lập tức dùng W – phân thân bóng ảnh lao tới, miệng theo phản xạ gọi: "Miêu Miêu."

Diệp Nịnh hiểu ngay, lập tức nhảy lên người anh ta.

Phó Dư Sí tung ngay combo REQ dưới trụ, hạ gục support đối phương, rồi dùng W lao ra khỏi trụ, tiếp tục xử A Thác.

Đúng lúc đó, chiêu cuối của Diệp Nịnh hồi xong, anh tung một khống chế lớn trúng A Thác, tạo điều kiện để Phó Dư Sí kết liễu hắn.

"Nice."

Mang theo Diệp Nịnh trở về thành, Phó Dư Sí cố ý như vô tình nói:

"Hay là Miêu Miêu theo ta đi, hai chúng ta 2 đánh 4 cũng dễ."

Diệp Nịnh hơi do dự, dù sao AD bên họ là khán giả lên xe, bỏ mặc thì cũng không hay cho lắm.

Nhưng còn chưa kịp mở miệng, hắc cánh ác ma đã nói trước:

"Ngươi cứ đi với hắn, ta tự farm."

Hiện giờ Mãnh Liệt đã là người giàu nhất trận, trang bị đầy đủ, lại là tướng sát thủ. Nếu thêm Miêu Miêu hỗ trợ, việc hạ gục mấy tướng máu giấy của địch chẳng khác nào lấy đồ trong túi.

Diệp Nịnh biết đây là lựa chọn tối ưu, nên gật đầu:

"Được, vậy ngươi tự lo cẩn thận."

Những pha combat sau đó, quả thực có thể nói là màn trình diễn cá nhân của Mãnh Liệt. Anh ta liên tục lao vào hạ gục C vị đối phương rồi vẫn toàn mạng rút ra, phối hợp cùng Miêu Miêu đánh xoay quanh cả đội địch, biến ảo khôn lường với phân thân bóng ảnh, khiến đối thủ hoàn toàn không đoán được anh sẽ xuất hiện ở đâu giây tiếp theo.

Bức đến mức cả bốn người bên kia đều phải lên Đồng Hồ Cát.

Sau một chuỗi thao tác đến cực hạn, máu của Mãnh Liệt tụt xuống gần cạn, chỉ chờ ngọn lửa thiêu đốt trên đầu kết liễu giọt máu cuối. Đúng lúc ấy, Diệp Nịnh lập tức nhảy xuống, bắn một đòn tạo khiên, rồi lại quay về trên người anh, cộng thêm hồi máu từ kỹ năng E, cứu anh ta chỉ còn một chấm máu.

Phó Dư Sí như được sống lại, buột miệng kêu:

"Hảo nãi!" (ý là "sữa ngon quá", ca ngợi khả năng hồi máu)

Diệp Nịnh mím môi khẽ cười, không đáp.

Nhưng hắc cánh ác ma cùng khán giả trong phòng live stream thì đã sốc đến há hốc.

[ ???? ]

[ Tôi nghi ngờ ngươi đang trêu người...... ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!