[ Này mấy ván xem thật sự sảng ]
[ Đừng động mấy cái anti
-fan ngốc đó, duy trì chủ bá ]
[ Duy trì? Ngươi biết hắn đã trải qua cái gì mà còn duy trì, thật là buồn cười ]
......
Làn đạn lăn qua nhanh đến mức Diệp Nịnh không cách nào thấy hết mà đáp lại.
Hắn chỉ cảm ơn những khán giả nhấn chú ý cùng tặng tiểu lễ vật, nói một tiếng ngủ ngon rồi liền hạ phát sóng.
Hôm nay hạ sóng có hơi trễ, rửa mặt xong, Diệp Nịnh nằm lên giường, theo thói quen mở app livestream Hắc Miêu, phát hiện Mãnh Liệt đã hạ sóng rồi.
Di? Mới đó chưa đến giờ hắn thường hạ sóng, sao lại tắt sớm như vậy?
Đặt điện thoại lên tủ đầu giường, Diệp Nịnh nhắm mắt lại, suy nghĩ trôi xa.
So với đời trước gần như cắt đứt hết thảy giao tiếp, ru rú trong nhà, hiện tại cuộc sống Diệp Nịnh đã hoàn toàn thích ứng, hơn nữa còn rất thích.
Có bà ngoại, còn có Sở Nhất Vọng – một người bạn chân thành như vậy.
Tuy nói trước đó đã đắc tội Mãnh Liệt, nhưng đối phương ngoài ý muốn lại dễ nói chuyện, hiện tại đã hoàn toàn không trách hắn, thậm chí còn chủ động rủ hắn chơi game.
Trong lúc phát sóng, hắn cũng có thể tán gẫu với khán giả bốn phương.
Chỉ là, đến tận bây giờ trong lòng Diệp Nịnh vẫn còn vài phần không thật cùng bất an —— tất cả những điều này, hắn thật sự có thể nắm giữ sao?
Nguyên chủ đi đâu rồi? Có trở lại hay không?
Có thể sẽ có một ngày tỉnh dậy, hết thảy liền không còn thuộc về hắn nữa.
Mang theo tâm tư như vậy, hắn mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ.
Trong mộng, hắn thấy một người có dung mạo giống hệt mình.
Người kia đang ngồi trên sô pha xem kịch.
Diệp Nịnh nhìn quanh một vòng, phát hiện bố cục nơi này chính là nhà của mình trước khi xuyên qua.
Hắn đứng cách người nọ mấy mét, bất giác mà đi tới.
Người kia ngẩng đầu thấy hắn, cũng không có biểu tình kinh ngạc, vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh: "Ngồi đi."
Diệp Nịnh chậm rãi ngồi xuống, đang muốn mở miệng hỏi.
Như sớm đã đoán được hắn muốn hỏi gì, người kia nói: "Ta là ngươi, ngươi cũng là ta. Nghe nói qua thế giới song song chưa?"
Đối phương cười cười, thân thể lười nhác duỗi ra: "Ngươi ở thế giới này đã chết, ta ở thế giới kia cũng xảy ra ngoài ý muốn. Không thể đổi lại được."
"Ta rất thích nơi này, hơn nữa ngươi còn có khoản tiết kiệm lớn như vậy."
Diệp Nịnh cúi mắt, hiểu rõ ý hắn.
"Ân."
"Phải đối xử tốt với những người bên cạnh." Người nọ đứng dậy, đưa tay về phía Diệp Nịnh: "Chúng ta đều phải sống thật tốt."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!