Cô bé khóc không ngừng, Lạc Thi đành phải đưa cô bé về lại chỗ mẹ cô bé.
Khi quay về nhà, cô thấy Chu Duật Lễ lại đang ngồi trên sô pha chải lông cho Lễ Vật, cô bước tới ngồi bên cạnh anh, hỏi: "Thật ra lúc nãy… cô bé ấy chỉ là nhớ mẹ nên mới khóc thôi."
Chu Duật Lễ nghe lời an ủi có phần vụng về của cô, bất đắc dĩ thở dài, ngước mắt nhìn cô, "Thi Thi, em thật sự muốn có một đứa con sao?"
"…Dạ." Lạc Thi khẽ sụt sịt, "Con gái của bạn học em đáng yêu lắm. Thời gian này em cứ không ngừng nghĩ, nếu chúng ta có một đứa con của riêng mình thì sẽ thế nào? Chúng ta có thể dẫn con đi làm rất nhiều việc mà tuổi thơ chúng ta chưa được làm. Trong quá trình yêu thương con, chúng ta cũng học được cách để yêu thương gia đình, em cũng tin rằng anh nhất định sẽ là một người ba tốt."
Chu Duật Lễ nghe câu cuối cùng xong thì sững người một lúc lâu, trong đầu bắt đầu nghĩ nếu họ có một cô con gái, lại còn trông giống Lạc Thi thì sẽ thế nào.
Nhất định sẽ vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu.
Chu Duật Lễ nghĩ.
Rất lâu sau, Chu Duật Lễ khẽ giọng đồng ý: "Được."
Buổi tối, lần đầu tiên không có lớp ngăn cách đó, Chu Duật Lễ bất ngờ có chút căng thẳng.
Anh cúi đầu ngậm lấy cánh môi cô, rồi lại triền miên l**m m*t, "Bảo bối, bây giờ em hối hận vẫn còn kịp. Lát nữa anh thật sự không thể đảm bảo có thể khống chế được đâu."
"Sao đến lúc này rồi mà anh còn nói những lời này? Em thật sự đã nghĩ kỹ rồi mà." Lạc Thi lí nhí lầm bầm, đưa tay kéo anh xuống thấp, ghé vào tai anh nói mấy chữ.
Chu Duật Lễ nghe xong thì ngẩn ra một lúc, chân mày anh giãn ra rồi vui vẻ bật cười trầm thấp, khẽ cắn môi cô, "Đúng là gan lớn thật, hửm? Bây giờ lời gì em cũng dám nói."
Lạc Thi nũng nịu giục: "Vậy anh có làm không?"
"Làm." Chu Duật Lễ trả lời rất nhanh, anh đưa tay v**t v*, ánh mắt dần dần trở nên u tối, "Lát nữa em đừng có kêu dừng."
Chuẩn bị mang thai
Từ khi bắt đầu chuẩn bị mang thai, mọi thứ đều diễn ra một cách có trật tự. Một tháng sau, Lạc Thi mua mấy hộp que thử thai, mang theo tâm trạng mong đợi thử mấy lần mà kết quả vẫn không có gì.
Lại một buổi sáng, cô khá thất vọng bước ra từ phòng tắm, Chu Duật Lễ đang đứng ở cửa nhìn cô.
Lạc Thi không nói gì, mặt cô đầy vẻ tủi thân.
Chu Duật Lễ thấy vẻ mặt sầu khổ của cô là biết kết quả, nhìn cô rúc vào lòng mình, anh vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười mà xoa đầu cô: "Làm gì nhanh như vậy? Cứ thuận theo tự nhiên đi, Thi Thi."
"Nhưng mà gần một tháng rồi." Lạc Thi bắt đầu nói ngang, "Có phải anh không được không?"
"…Em nói gì?" Chu Duật Lễ tức đến bật cười, không thể tin vào những gì mình vừa nghe, hỏi ngược lại, "Anh được hay không em không biết à?"
Hơn nữa, trước và sau hôn nhân hai người đã kiểm tra sức khỏe toàn diện, mọi chỉ số rất bình thường.
Sau khi bắt đầu chuẩn bị mang thai cũng có chuyên gia dinh dưỡng riêng phối hợp thực đơn bồi bổ, hàng ngày bổ sung protein chất lượng cao, uống axit folic, mỗi ngày ngủ sớm dậy sớm, còn phải canh thời gian rụng trứng v.v…
Xác nhận mang thai
Hai vợ chồng biết tin có thai là ba tháng sau đó.
Sau khi Lạc Thi thức dậy, hai người theo lệ thường trao nhau nụ hôn chào buổi sáng, cô nhìn Chu Duật Lễ lại gần hôn cô, đột nhiên cô nôn khan, biểu cảm trên mặt Chu Duật Lễ vô cùng đặc sắc.
Lạc Thi vội giải thích: "Xin lỗi chồng, em không phải…"
Lạc Thi muốn nói, cô không phải là nhìn thấy mặt anh mà muốn nôn.
Vài giây sau, Chu Duật Lễ mới phản ứng lại, hai người nhìn nhau một cái, quyết định lập tức lái xe đến bệnh viện kiểm tra.
Sau khi xét nghiệm máu xác nhận mang thai, hai người lập tức chia sẻ tin tức cho gia đình hai bên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!