Tại phòng làm bánh trên tầng cao nhất của trung tâm thương mại Galeries Lafayette, mấy cô gái trẻ đang tham gia lớp học trải nghiệm làm đồ ngọt. Ai cũng mặc tạp dề, đội mũ đầu bếp màu trắng. Bên cạnh, nồi caramel đang sủi bọt sùng sục, tỏa hương thơm ngào ngạt.
Hôm nay Lạc Thi chỉ có lớp buổi sáng, tan học là cô bắt xe đến đây ngay.
Lạc Thi không phải là người mới, một mình cô làm bánh ở một góc bàn. Trước đây cô cũng từng tự tay làm bánh cho gia đình và bạn bè, vì hiểu rõ sở thích của họ nên làm cũng không khó.
Nhưng đây là lần đầu tiên cô làm bánh sinh nhật cho Chu Duật Lễ.
Một tuần trước cô còn gọi điện hỏi Chu Văn Huệ. Cô ấy nghĩ một lúc rồi khéo léo nói: "Hình như anh ấy không thích ăn bánh kem. Lần trước sinh nhật ở nhà dì Lương, anh ấy cũng chỉ miễn cưỡng ăn một miếng nhỏ, cuối cùng toàn là bọn tớ ăn."
Lạc Thi nghe xong có chút hụt hẫng: "Vậy sao?"
"Nhưng đây là sinh nhật đầu tiên hai người ở bên nhau, lại còn là cậu tự tay làm, ý nghĩa chắc chắn khác hẳn." Một lát sau, Chu Văn Huệ lại an ủi, "Thứ bảy này là sinh nhật anh ấy, cậu cứ đợi đến tối thứ sáu gần 12 giờ, tắt hết đèn rồi lặng lẽ bưng bánh kem ra tặng, đảm bảo siêu lãng mạn!"
Cuối cùng, sau một hồi tìm kiếm và đắn đo, Lạc Thi cũng quyết định được kiểu bánh mình muốn làm.
Các bước làm bánh cô đã quá quen thuộc, lần này mấu chốt nhất là cô định trang trí bề mặt bánh bằng những bông hoa bơ được tạo hình bằng dao.
Tuy nhiên, việc này không hề dễ dàng. Cô đã thử vài lần trước đó nhưng vẫn không thể tạo ra những đường vân và hình dáng cánh hoa sống động như thật.
May mắn là phòng bánh này có một giáo viên dạy kỹ thuật này. Cô đã liên hệ qua Instagram và ngày nào tan học cũng chạy đến đây luyện tập, tranh thủ từng giây. Sau năm ngày học, cô còn phải đông lạnh những bông hoa đã làm xong.
Ngay cả trong mơ cô cũng thấy mình đang cạo hoa.
May mắn thay, nỗ lực mấy ngày nay cuối cùng cũng không uổng phí. Thành phẩm khá hài lòng, giữa những đóa hoa bơ ba chiều là một cậu bé nhỏ đang nằm, bên cạnh là một mô hình địa cầu nhỏ xinh làm bằng sô cô la.
Cuối cùng, Lạc Thi dùng túi bắt kem chứa sô cô la viết một dòng chữ ở góc dưới bên phải của đế bánh.
Làm xong tất cả, Lạc Thi cẩn thận đặt chiếc bánh vào hộp, thắt nơ. Cô bất giác ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã sẩm tối.
Cô và Chu Duật Lễ đã hẹn sáng mai sẽ về nhà, nhưng cô định tối nay sẽ về trước để tạo bất ngờ cho anh.
Lạc Thi xách bánh kem ra khỏi phòng bánh, tiện đường ghé qua cửa hàng để lấy cặp nhẫn Boucheron Quatre Classique mà cô đã đặt từ trước.
"Quatre" trong tiếng Pháp có nghĩa là "số 4", vì chiếc nhẫn này được thiết kế với bốn vòng có họa tiết khác nhau. Trong đó, một vòng tròn đồng tâm tượng trưng cho sự đồng hành và tình yêu sâu sắc, vĩnh cửu giữa những người yêu nhau.
Thường ngày Chu Duật Lễ cũng hay đeo nhẫn. Cô đã lén lấy một chiếc nhẫn cũ của anh để đo size rồi đến thẳng cửa hàng để mua.
Lấy nhẫn xong, Lạc Thi định bắt xe về căn hộ. Vừa ra khỏi trung tâm thương mại thì cô va phải một người. Cô loạng choạng mất thăng bằng, trong khoảnh khắc hoảng hốt, cô theo bản năng bảo vệ chiếc bánh kem trong lòng, còn mình thì ngã sõng soài trên đất.
Đầu gối đau nhói khiến cô tối sầm mặt mũi, nhưng việc đầu tiên cô làm là kiểm tra xem chiếc bánh có bị sao không. May mà cô đã đóng gói cẩn thận, lại dùng hai tay đỡ đáy hộp nên chiếc bánh có vẻ vẫn còn nguyên vẹn.
Lạc Thi thở phào nhẹ nhõm, sau đó mới đau đến xuýt xoa. Cô cúi xuống nhìn, chiếc quần jean sáng màu ở đầu gối đã bẩn một mảng.
Một bàn tay to rộng đột nhiên chìa ra trước mặt cô.
Lạc Thi ngước lên, bất ngờ bắt gặp một ánh mắt xa lạ.
Người đàn ông đội một chiếc mũ lưỡi trai, dáng người dường như cũng cao ráo như Chu Duật Lễ.
Lạc Thi đối diện với đôi mắt đen láy của anh ta. Cặp mắt hẹp dài đó đang nhìn chằm chằm vào cô, khiến cô bất giác cảm thấy lạnh người.
Khóe môi người đàn ông hơi nhếch lên, trông có vẻ không có ác ý, chỉ là nụ cười có phần bạc bẽo: "Cần giúp không?"
"…Cảm ơn, không cần đâu." Lạc Thi tự mình đứng dậy, không có ý định nói chuyện nhiều với người đàn ông lạ mặt này và định đi ngay.
Giây tiếp theo, người đàn ông lại gọi cô lại: "Khoan đã."
Lạc Thi chần chừ một chút, có chút ngại ngùng hỏi: "Anh có việc gì sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!