Chương 33: (Vô Đề)

Thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng mấy chốc Lạc Thi và Chu Duật Lễ đã ở bên nhau được gần nửa tháng. Khoảng thời gian này cả hai đều bận rộn với công việc riêng, lịch học của Lạc Thi cũng rất dày.

Điều duy nhất không thay đổi là dù bận đến đâu, dù sớm hay muộn, mỗi ngày Chu Duật Lễ sẽ đúng giờ đến đón cô tan học. Cứ mỗi lần bước ra khỏi khu giảng đường, cô đều sẽ thấy bóng dáng anh đang đứng chờ ở cổng trường. Những ngày đầu mới bên nhau, cô còn lo lắng sẽ có chút không tự nhiên hay ngượng ngùng.

Nhưng ngoài dự đoán, cô và anh lại hợp nhau đến lạ, và Lạc Thi cũng dần cởi mở hơn rất nhiều. Thậm chí mỗi tối, cô đã quen với việc cuộn mình trong lồng ngực ấm áp của anh để chìm vào giấc ngủ.

Cuối tuần, Paris tạnh ráo.

Chu Văn Huệ hẹn họ gặp mặt ở câu lạc bộ để chúc mừng, chỉ là mấy hôm trước ai cũng bận nên chưa sắp xếp được.

Hôm nay, Lạc Thi mặc một chiếc váy len dệt kim màu đỏ mới mua. Thường ngày cô rất ít khi mặc màu sắc rực rỡ như vậy, nhưng nó lại hợp với cô đến không ngờ, càng làm tôn lên làn da trắng sứ. Mái tóc xoăn dài buông xõa trên vai, trông cô hệt như một nàng búp bê Tây Dương tinh xảo.

Cô vừa đổi giày xong thì Chu Duật Lễ cũng thay đồ xong bước ra. Anh từ phía sau vòng tay qua ôm lấy eo cô, khẽ cúi xuống vùi mặt vào hõm cổ cô, bật ra một tiếng cười trầm thấp bên tai.

Trông anh lúc này cứ như một chú chó lớn.

Lỗ tai Lạc Thi có chút nhột, cô rụt vai lại: "Anh làm gì vậy?"

Chu Duật Lễ chỉ cảm thấy như mình đang ôm một chiếc bánh kem nhỏ trong lòng, vừa thơm vừa mềm, khiến người ta nghiện. Anh thấp giọng nói: "Đến trễ một chút cũng không sao, cho anh ôm một lát đã."

Lạc Thi rất phối hợp mà xoay người lại ôm lấy anh, "Vậy em cũng muốn ôm anh, để nạp điện."

"Nạp điện?"

"Đúng vậy," cô dụi mặt vào áo khoác anh, làm nũng trong lòng anh, "Ôm một cái là nạp điện, ôm bạn trai một cái."

Lúc này Chu Duật Lễ mới phát hiện, Lạc Thi quả thực là một kho báu nhỏ. Mới gặp thì rụt rè, e thẹn, nhưng một khi đã thân quen rồi thì sẽ không nhịn được mà làm nũng với người mình gần gũi. Mà cái cách cô làm nũng lại tự nhiên và đáng yêu đến lạ, khiến người ta không tài nào kháng cự nổi. Anh hoàn toàn bị Lạc Thi "ăn" đến gắt gao.

Anh rũ mắt cười, cưng chiều bế bổng cô lên. Lạc Thi cũng vô cùng tự nhiên mà vòng tay qua cổ anh, cả người treo trên người anh như một chú gấu koala.

"Ây da, váy của em," Lạc Thi cảm nhận được chiếc váy đang bị kéo lên, nhưng rất nhanh đã được anh đưa tay giữ lại. Bàn tay với những khớp xương rõ ràng của anh áp lên b*p đ** tr*ng n*n của cô, kéo váy cô xuống, rồi đột nhiên nghiêm mặt: "Ngắn quá."

"Cái gì ạ?"

"Váy này ngắn quá, em không lạnh sao?"

"Không lạnh đâu ạ."

"Muốn xinh đẹp hay là muốn ấm áp?"

"Đương nhiên là xinh đẹp rồi," cô không chút do dự.

… Biết ngay mà.

"Thôi được rồi," anh bất đắc dĩ thở dài, nhẹ nhàng đặt cô xuống. Thấy anh đột nhiên không ôm nữa, cô có chút tủi thân ngẩng lên nhìn: "Sao vậy ạ, em còn chưa nạp đủ điện mà."

Anh nhìn cô từ trên cao, vốn định nghiêm mặt thêm một lát để bắt cô đi thay một chiếc váy dài hơn, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt vừa vô tội vừa xinh đẹp của cô, chút lý trí cuối cùng của anh cũng tan biến.

Thấy anh đột nhiên cúi xuống, Lạc Thi dự cảm được điều gì đó, cô nhanh tay lẹ mắt đẩy nhẹ anh ra, cười nói: "Anh làm gì vậy, em mới tô son môi mà."

Chu Duật Lễ không cho rằng đó là trở ngại. Ánh mắt anh dừng lại trên đôi môi mềm mại của cô, rồi tối sầm lại: "Chùi đi."

"Tại, tại sao ạ?" cô ý thức được tình hình không ổn, theo bản năng lùi lại một bước, lưng đã chạm vào tủ giày, không còn đường lui.

Đầu ngón tay anh giữ lấy cằm cô. Anh nhìn như đang trưng cầu ý kiến của cô một cách rất bình tĩnh: "Chùi trước đi, lát nữa lên xe tô lại, được không?"

"Em không…" Chữ "muốn" cuối cùng còn chưa kịp nói ra, anh đã cúi xuống hôn cô, mặc kệ lớp son môi của cô. Tay anh còn rất chu đáo mà lót sau gáy, ấn cô vào tủ giày mà hôn.

Lạc Thi hoàn toàn ngây người. Cô mở to mắt nhìn anh đang nhắm mắt đắm chìm hôn mình, rồi cũng bị buộc phải nhón chân, vòng tay qua cổ anh để đáp lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!