Đại Tây Dương, biển Caribe.
Một chiếc du thuyền quốc tế xa hoa đang chậm rãi lướt trên mặt biển.
Thời khắc hoàng hôn buông xuống, rực rỡ tựa vàng tan chảy, khiến mặt biển mênh mông gợn sóng trở nên đẹp đẽ như một bức tranh trong truyện cổ tích.
"Tin hot đây! Nam thần tượng hạng A hai chữ và tiểu hoa đán đang nổi vốn không hề hẹn hò. Nhà trai đã có bạn gái ngoài ngành yêu nhau nhiều năm, hai người là thanh mai trúc mã, tình cảm vô cùng ổn định. Buổi biểu diễn lần trước, cô bạn gái đó còn ngồi ngay hàng đầu tiên…"
Diệp Oanh cười lạnh một tiếng, ném điện thoại sang chiếc ghế sô pha bên cạnh. Ngón tay thon dài trắng nõn kẹp điếu thuốc dành cho nữ đã gần tàn. "Bây giờ bọn paparazzi đúng là giỏi bịa chuyện thật. Lần trước đi xem buổi biểu diễn của Ngôn Sơ, tớ cũng đi cùng cậu, sao chỉ chụp mỗi cậu mà không chụp tớ nhỉ?"
Màn hình điện thoại của cô vẫn còn sáng, dừng lại ở giao diện hot search trên Weibo.
Hai ngày trước, một tay săn ảnh nổi tiếng đột nhiên nhá hàng rằng sắp bóc phốt tình cảm của một nam thần tượng có hàng chục triệu người hâm mộ, còn thề thốt đã chụp được ảnh thân mật tại buổi biểu diễn và cả ở hậu trường.
Hôm đó, chủ đề này đã gây bão trên mạng xã hội:
—— "Tin hot thật sự chẳng cần báo trước gì cả, lần này lại là thần tượng nào đây?"
—— "Lại cái bài này à, đừng có cuối cùng lại là một nghệ sĩ hạng 18 nào đó không ai biết tên nhé. Úp úp mở mở làm gì, có giỏi thì nói thẳng tên ra đi!"
—— "Nam thần tượng hai chữ, tiểu hoa đán nọ, gợi ý rõ ràng quá rồi còn gì, chẳng phải là Ngôn Sơ sao?"
Ngay khi tay săn ảnh tung ảnh, ba mục từ khóa đầu tiên trên hot search Weibo hôm nay đều bùng nổ.
#NamThầnTượngHaiChữ#
#NgônSơ#
#BạnGáiNgoàiNgànhCủaNgônSơ#
Diệp Oanh liếc mắt sang chiếc ghế sô pha, nhưng người "bạn gái ngoài ngành" trong miệng paparazzi dường như chẳng hề để tâm.
Cô gái trẻ với vóc người mảnh mai vẫn nhắm mắt đón gió biển, động tác kéo violin vẫn điêu luyện và mượt mà.
Chiếc váy trắng tung bay theo gió, mái tóc xoăn dài đen nhánh tùy ý xõa tung trên eo. Đôi môi với đường cong duyên dáng được tô son đỏ thẫm, trên nền da trắng nõn nổi bật tựa như đóa hồng đỏ thắm trên nền tuyết trắng.
Thấy cô không có phản ứng, Diệp Oanh hỏi lại lần nữa: "Cưng ơi, cậu có nghe tớ nói gì không thế?"
Người kia vẫn không trả lời. Diệp Oanh chỉ nghe thấy tiếng đàn ngày một dồn dập, như vũ bão cuồng phong, dần mất kiểm soát, trong sự điên cuồng tột độ lại ẩn chứa một vẻ đẹp kỳ dị.
Tiếng nhạc đột ngột im bặt sau một tiếng "két" chói tai từ cây đàn violin.
—— Dây đàn đã bị kéo đứt.
Cũng chính lúc này, Diệp Oanh thấy Lạc Thi chậm rãi mở mắt. Bàn tay cầm vĩ đàn của cô đột nhiên buông thõng xuống, ánh mắt vốn ôn hòa tĩnh lặng chợt ánh lên một tia tuyệt vọng.
Lạc Thi cúi xuống nhìn cổ tay đang run rẩy của mình, chua xót nhếch môi.
Quả nhiên vẫn vậy.
Dù cô đã gặp bao nhiêu bác sĩ, dù cô đã cố gắng phối hợp thực hiện các bài tập phục hồi thế nào, tình trạng cổ tay của cô vẫn không thể trở lại như xưa. Năng lực của cô cũng chẳng thể nào quay về trạng thái đỉnh cao của ba năm trước nữa rồi. Thôi vậy.
…
Thấy dây đàn bị đứt, Diệp Oanh mới sực tỉnh, sắc mặt cô ấy đột ngột thay đổi.
Cô ấy vội vàng đứng dậy đi đến bên cạnh Lạc Thi, nhưng không dám đưa tay chạm vào cổ tay cô, lo lắng hỏi: "…Tay cậu không sao chứ?"
Lạc Thi thu lại những cảm xúc tăm tối nơi đáy mắt, khi ngước lên đã trở lại vẻ bình tĩnh thường ngày, dịu dàng an ủi: "Đừng lo, tớ không sao."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!