Ôn Nhiễm nhận ra suy nghĩ của mình, liền ngửa đầu uống cạn ly nước ép.
Cô tự cảnh báo bản thân: Ôn Nhiễm! Đó là Nhan Vọng Thư!! Tỉnh táo lại ngay!!!
Không biết qua bao lâu, tiếng nhạc bỗng dưng dừng lại.
Ôn Nhiễm ngẩng đầu nhìn lên, thấy Thi Trạch đang cầm micro có dây đứng trên sân khấu. Phía sau anh ta là một ban nhạc không biết đã xuất hiện từ khi nào.
Thi Trạch giới thiệu về ban nhạc, tiêu đề dài dằng dặc, nghe có vẻ rất hoành tráng, sau đó chỉ tay về phía Giang Vi Chỉ:
"Tiếp theo, để A Chỉ hát tặng chúng ta một bài nào——"
Ánh mắt mọi người đều dồn về phía Giang Vi Chỉ, reo hò, vỗ tay.
Nhưng Giang Vi Chỉ lại giữ nguyên vẻ mặt lạnh tanh, quay đầu sang hướng khác.
Thi Trạch "chậc" một tiếng: "Ôi trời, đại gia Giang, động đậy chút coi nào!"
Giang Vi Chỉ chẳng buồn nể mặt, trực tiếp ôm lấy một chiếc gối, ngả người ra sau, che kín cả khuôn mặt.
Mọi người cười đùa một hồi, không biết ai đó bỗng hét lên:
"Thi Trạch! Cậu lên hát một bài đi!!"
Câu này vừa dứt, cả đám liền cười ầm lên.
Ôn Nhiễm không hiểu lắm tại sao mọi người lại cười.
Nhưng Thi Trạch không hề ngại ngùng, quay lại kéo dây micro: "Lên thì lên!"
Anh ta nói với người đệm nhạc vài câu, sau đó giai điệu bắt đầu vang lên.
Ôn Nhiễm chưa từng nghe qua bài này.
Phần dạo đầu là tiếng guitar trong trẻo hòa với chút âm vang trầm ấm. Nhưng ngay khi Thi Trạch cất giọng, cô lập tức hiểu vì sao mọi người lại cười.
Hóa ra đây chính là… tông điếc.
Hát được mấy câu, Ôn Nhiễm vẫn chẳng nhận ra một giai điệu nào hay ho, chỉ toàn những pha luyến láy ngoặt cua siêu tốc kỳ lạ.
Để chiều theo anh ta, ban nhạc ngừng lại, điều chỉnh theo nhịp điệu của anh, nhưng kết quả là… anh ta lại lạc tông tiếp.
Cứ thế qua lại vài lần, mọi người phía dưới đều cười nghiêng ngả.
Cô gái ngồi cạnh Ôn Nhiễm cười đến mức đập cả vào sofa, nước mắt chảy ròng ròng.
Trần Vũ đứng bật dậy, không chịu nổi nữa, hét lên:
"Đại gia! Đừng hát nữa——"
Câu này vừa vang lên, mọi người lại cười dữ dội hơn.
Thi Trạch cúi người đặt micro xuống, rồi lập tức nhảy khỏi sân khấu, lao đến chỗ Nhan Vọng Thư kéo anh lên sân khấu cùng.
Nhan Vọng Thư còn đang cầm ly rượu trên tay đã bị đẩy thẳng lên sân khấu.
Bên dưới có vài cô gái phối hợp hét lên phấn khích.
Ôn Nhiễm ngồi gần, tai cũng bị chấn động đến ù đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!