Chương 41: Em muốn gì anh đều cho em

Hôm nay Ôn Nhiễm mặc một bộ váy màu đen, tóc búi thấp gọn gàng, trong một buổi tiệc xa hoa lộng lẫy như thế này cô không quá nổi bật giữa đám đông.

Thế nhưng Nhan Vọng Thư vẫn nhìn thấy thiết kế trễ vai độc đáo của chiếc áo cô mặc, để lộ bờ vai và xương quai xanh thanh thoát xinh đẹp. Chiếc váy dài xòe nhẹ, khi cô di chuyển tà váy khẽ tung bay.

Nhan Vọng Thư cảm thấy cô rất đẹp.

Nhưng hình ảnh cô trò chuyện cùng Cố Thần lại không đẹp chút nào.

Bữa tiệc đông người, ồn ào náo nhiệt, khi nói chuyện khó tránh khỏi phải ghé sát vào nhau, người nghe còn phải nghiêng tai lại gần hơn một chút.

Khi Ôn Nhiễm làm vậy, đôi hoa tai ngọc trai dài mảnh trên tai cô khẽ lay động lướt nhẹ qua làn da mịn màng ở cổ.

Nhan Vọng Thư chỉ muốn cắn một cái lên vùng da trắng mịn đó.

Anh biết rõ cảm xúc này chính là ghen tuông.

Có chút chua xót, có chút bực bội, lại như bị đè nén, không có cách nào giải tỏa hay lên tiếng.

Cố Thần rất nổi tiếng, có không ít người xếp hàng chờ chụp ảnh cùng anh ta.

Anh ta cũng không từ chối ai cả.

Ôn Nhiễm thức thời lùi sang một bên, ngắm nhìn những món trang sức xa hoa lấp lánh xung quanh.

Và rồi cô nhìn thấy Yên Nhiễm.

Yên Nhiễm mặc một chiếc váy lụa trắng ôm sát tôn lên vòng một đầy đặn và vòng eo thon gọn. Cô đeo cả bộ trang sức đá opal hồng, từ vòng cổ, hoa tai, vòng tay đến nhẫn đều là loại đá quý này.

Đá opal hồng không có hiệu ứng đổi màu nhưng chất đá mịn màng, sáng bóng, làm nổi bật làn da trắng sứ của cô ta, lại thêm vài phần mềm mại quyến rũ.

Cô ta cầm một ly rượu vang hồng nhạt bước về phía quầy pha lê.

Có người muốn chụp ảnh chung, cô ta liền dừng bước, phối hợp rất tự nhiên.

Chụp xong cô ta lại tiếp tục đi về phía quầy pha lê.

Cô ta đi đến phía sau Nhan Vọng Thư, không làm phiền những người đang trò chuyện, chỉ lặng lẽ đứng đó.

Vẫn là người bên cạnh Nhan Vọng Thư để ý thấy, liền đứng dậy bắt tay chào hỏi cô ta.

Yên Nhiễm khẽ cúi người, lễ độ bắt tay với người đó.

Nhan Vọng Thư không đứng dậy, chỉ nghiêng đầu nhìn thoáng qua, sau đó bình thản quay lại tiếp tục trò chuyện.

Yên Nhiễm nói chuyện vài câu với những người xung quanh rồi tiến đến bên cạnh anh, hơi cúi người, một tay đặt trước ngực, một tay nâng ly rượu.

Váy cô ta vốn đã trễ nải, động tác này lại càng khiến người ta có cảm giác nửa kín nửa hở, mơ hồ quyến rũ.

Nhìn khẩu hình miệng của cô ta, có lẽ là đang nói: "Tổng giám đốc Nhan, tôi kính anh một ly."

Nhưng Nhan Vọng Thư không động đậy.

Yên Nhiễm không hề lùi bước, vẫn mỉm cười nói chuyện cùng anh.

Ôn Nhiễm thấy đôi môi hồng nhạt của cô ta mấp máy nói một đoạn rất dài.

Sau đó Nhan Vọng Thư bỗng nhiên ngước mắt liếc nhìn Ôn Nhiễm.

Khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, anh lập tức dời tầm nhìn đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!