Từ "Lam Ngữ Phong" đến "Đàn Uyển" chỉ cách khoảng một cây số, nằm gần khu biệt thự, đường rộng và ít xe, tốc độ lái khá nhanh.
Chớp mắt đã đến nơi.
Cánh cổng lớn theo phong cách châu Âu chậm rãi mở ra, bên trong là con đường trải dài như một con phố nhỏ.
Đường đi uốn lượn, hai bên phủ kín cây xanh tươi tốt, vào mùa này, hoa cũng nở rộ khắp nơi.
Tốc độ xe chậm lại, Nhan Vọng Thư điều khiển vô lăng bằng những ngón tay thon dài: "Em thích nơi này không?"
"…Cũng ổn."
"Không thích." Anh tự mình kết luận.
Làm gì đến lượt cô không thích, Ôn Nhiễm vội bổ sung: "Chỗ này rộng quá, đi bộ chắc không tiện lắm, với lại ít người, nhìn hơi đáng sợ."
Nhan Vọng Thư khẽ gật đầu, dường như đồng tình với ý kiến của cô.
Hai giây sau, anh nói: "Ban ngày sẽ đỡ hơn."
"…Ồ."
Xe vòng vèo qua mấy khúc cua rồi dừng trước một tòa biệt thự nhỏ, sau đó lái xuống bãi đỗ xe bên hông.
Trong bãi đỗ có không ít siêu xe nhưng Nhan Vọng Thư tiếp tục lái xuống một tầng nữa rồi mới đỗ xe. Tầng này cũng đỗ đầy siêu xe như tầng trên.
Ôn Nhiễm xuống xe, đi theo anh vào thang máy lên tầng một.
Phòng khách cao thoáng với cửa sổ sát đất, có thể nhìn ra khu vườn nhỏ bên ngoài. Xa hơn là những hàng cây xanh rợp bóng, không thấy bóng dáng bất kỳ căn nhà nào khác.
Đột nhiên Nhan Vọng Thư nhận một cuộc gọi, anh dùng tiếng Pháp để trao đổi với người ở đầu dây bên kia.
Ôn Nhiễm có chút bối rối, chỉ có thể đứng tại chỗ ngó đông ngó tây.
Bất ngờ, một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng đặt lên lưng cô.
Nhan Vọng Thư kéo điện thoại ra xa, khẽ nói: "Em có thể đi dạo một chút."
"Phòng sưu tập của anh, tôi có thể đi một mình không?"
Anh chỉ về phía thang máy: "Tầng hai, rẽ phải, phòng cuối cùng."
Ôn Nhiễm lễ phép gật đầu rồi tự đi thang máy lên tầng hai.
Ra khỏi thang máy, rẽ phải, trên hành lang treo một bức tranh sơn thủy nổi bật, đi thẳng đến cuối.
Cô đẩy cửa bước vào, căn phòng được bày trí như một thư phòng.
Một chiếc bàn dài bằng gỗ hoàng hoa lê, một chiếc ghế cùng chất liệu, bên cạnh còn có một đôn trà.
Thư phòng này dường như không được sử dụng nhiều, quá mức tối giản.
Ôn Nhiễm đi vào bên trong, thấy một giá trưng bày sát tường, trên đó đều là các món đồ thủ công truyền thống.
Có tượng Quan Âm bằng gỗ, đỉnh ba chân tráng men Cảnh Thái Lam, san hô chạm ngọc và các tác phẩm khảm hoa ti.
Toàn là những món vô giá trên thị trường.
Nhan Vọng Thư hẳn là một người yêu thích nghệ thuật hoa ti, hai hàng trưng bày bên phải toàn là đĩa hoa ti, phù lộc hoa ti, ngọc như ý hoa ti…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!