Chương 16: Vừa thấy tôi là bỏ chạy

Lúc tan làm trời đã tối, Ôn Nhiễm ghé vào cửa hàng tiện lợi bên cạnh khu chung cư mua một phần lẩu xiên que. Về đến nhà, cô liền chui ngay vào góc nhỏ trong phòng làm việc.

Hiện tại Ôn Nhiễm không có dự án nào cần gấp, nên việc hoàn thành một bản thiết kế trang sức trong bảy ngày đối với cô không phải là điều khó khăn.

Nhưng từ nhỏ cô đã không phải kiểu người thích trì hoãn. Cô thích cảm giác an toàn khi nắm chặt mọi thứ trong tay.

Một khi tập trung vào công việc, thời gian cứ thế trôi qua, đến hơn mười một giờ đêm cô mới bị một cuộc điện thoại cắt ngang.

Là Ái Vi.

Giọng Ái Vi vang lên đầy oán trách: "Ôn Nhiễm, cậu đang làm gì đấy?"

Ôn Nhiễm nhìn xuống mặt bàn: "Vẽ bản thảo."

"Vẽ bản thảo?" Nghe vậy, Ái Vi bớt giận: "Thôi được rồi, được rồi. Tớ với Lý Uyển đang bàn xem ngày mai đi chơi ở đâu, ăn gì, @ cậu nãy giờ mà không thấy hó hé gì hết."

"Các cậu quyết định là được, tớ không có ý kiến."

Nghe vậy, Ái Vi không hài lòng: "Cậu đâu phải công cụ, có tí cảm giác tham gia đi chứ?"

"…Vậy để tớ xem thử."

Cúp máy xong, Ôn Nhiễm nghiêm túc lướt lại nội dung trò chuyện trong nhóm.

Ái Vi đề xuất đến "Bảo tàng Thất tình"—địa điểm đang rất hot trên mạng dạo gần đây. Gần đó có một nhà hàng nổi tiếng, sau khi tham quan xong có thể ghé ăn luôn.

Ôn Nhiễm không có ý kiến gì về kế hoạch này.

Ôn Nhiễm: [Được.]

Ái Vi: [Cậu tham gia hăng hái ghê nhỉ. [icon ngón tay cái]]

Lý Uyển: [Vậy chốt nhé?]

Ái Vi: [Hai giờ rưỡi chiều mai gặp nhau ở quảng trường được không?]

Lý Uyển: [OK.]

Ôn Nhiễm: [Được.]

Thứ Bảy.

Sáng sớm, Ôn Nhiễm dậy và hoàn thiện bản vẽ. Trong lúc vẽ cô lại nảy ra ý tưởng mới.

Cô định sửa lại bản thảo, nhưng đúng lúc đó chuông báo thức trên điện thoại reo lên. Ôn Nhiễm lập tức đặt bút xuống, bắt đầu chuẩn bị ra ngoài.

Lúc cô đến điểm hẹn bằng taxi, Ái Vi và Lý Uyển vẫn chưa có mặt.

Chẳng bao lâu sau, Lý Uyển bước ra từ ga tàu điện ngầm.

Còn Ái Vi thì đến đúng sát giờ hẹn.

Trước đó Ái Vi đã đặt vé online, ba người kiểm tra vé xong liền vào bên trong.

Bảo tàng Thất tình gồm nhiều căn phòng nhỏ, diện tích không lớn nhưng được lắp đặt gương để tạo hiệu ứng không gian rộng hơn. Do là cuối tuần nên lượng khách đông khiến họ chỉ có thể di chuyển chậm theo dòng người.

Ban đầu Ôn Nhiễm không có hứng thú với những thứ này, nhưng vì dòng người chen chúc không thể đi nhanh, cô đành phải xem thử.

Mỗi món đồ trưng bày trong các ô tủ đều có đoạn giới thiệu đi kèm, kể về một câu chuyện tình yêu xúc động.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!