Chương 14: Chỉ cần mặt dày

Ôn Nhiễm quay đầu nhìn theo bóng lưng Nhan Vọng Thư cho đến khi anh bước vào văn phòng.

Xung quanh yên tĩnh, gió khẽ thổi.

Ôn Nhiễm trầm tĩnh lại, đối diện với nỗi sợ hãi trong lòng.

Nỗi sợ hãi đó đến từ việc cô hiểu rõ rằng, rời xa thầy cô, rời xa gia đình, cô chẳng là gì cả.

Rõ ràng cô có năng lực nhưng lại không có chỗ để phát huy.

Nếu chỉ dựa vào bản thân có lẽ cô sẽ không thể tiếp tục đi trên con đường này.

Thật là một hiện thực tàn nhẫn.

Đột nhiên điện thoại trong túi quần rung lên.

Ôn Nhiễm lấy ra xem, là tin nhắn của Ái Vi.

Ái Vi: [Cậu mau quay lại đi, Đinh Dao tìm cậu, tớ nói cậu đi vệ sinh, sắp quay lại rồi.]

Ôn Nhiễm không phải người hay trốn tránh, cô điều chỉnh lại tâm trạng rồi quay về văn phòng.

Ái Vi chỉ về phía phòng họp: "Cô ấy đang đợi cậu trong đó."

Cửa phòng họp không đóng, Ôn Nhiễm trực tiếp đi vào: "Mona, chị tìm em?"

Đinh Dao đang tựa vào ghế xem điện thoại, thấy Ôn Nhiễm thì hơi hất cằm lên: "Ngồi đi, chờ một chút."

Ôn Nhiễm ngồi xuống bên cạnh.

Đinh Dao thản nhiên tiếp tục lướt điện thoại.

Một lát sau, Ngô Vân San và Hướng Tiêu Nguyệt bước vào.

Đinh Dao cũng bảo họ ngồi xuống.

Cô đặt điện thoại xuống, thản nhiên nhìn Hướng Tiêu Nguyệt: "Cô nói đi."

Hướng Tiêu Nguyệt cúi đầu, hai tay xoắn vào nhau dưới bàn họp: "Là tôi quên bỏ vào túi hồ sơ, đến khi nhớ ra đi tìm, không biết tại sao, nhưng khuôn sáp đã có một vết nứt rất sâu. Để trốn tránh trách nhiệm, tôi đã đổ lỗi cho Ôn Nhiễm."

Nói xong cô ta giơ tay đặt lên bàn, mở lòng bàn tay ra, đặt xuống một khuôn sáp nhẫn đã nứt.

Đinh Dao nhìn khuôn sáp rồi lại nhìn Ôn Nhiễm.

Ôn Nhiễm im lặng, chờ cô tiếp tục.

Đinh Dao trước tiên xác định trách nhiệm: "Hướng Tiêu Nguyệt, cô phải chịu toàn bộ trách nhiệm trong chuyện này."

Sau đó, cô nhắc nhở Ngô Vân San: "Ngô Vân San, việc này vốn dĩ là do Hướng Tiêu Nguyệt phụ trách, chưa bàn đến chuyện cô ấy nhờ đồng nghiệp giúp đỡ, nhưng dù sai sót ở bất cứ khâu nào, người chịu trách nhiệm chính vẫn phải là cô ấy."

Cuối cùng, Đinh Dao nhìn Ôn Nhiễm: "Ôn Nhiễm, chuyện hôm nay tôi sẽ yêu cầu Hướng Tiêu Nguyệt viết bản kiểm điểm trong tổ bộ phận, đồng thời khấu trừ 30% tiền thưởng cuối năm của cô ấy."

Trước kết quả này, Hướng Tiêu Nguyệt không có phản ứng gì, vẫn cúi đầu. Có lẽ cô ấy đã sớm biết sẽ bị xử phạt như vậy.

Thấy Ôn Nhiễm vẫn không lên tiếng, Đinh Dao tiếp tục: "Hình phạt tôi có thể đưa ra chỉ đến vậy, còn lại là lựa chọn của cô. Cô muốn báo cảnh sát, quyết định ở lại hay rời đi, tôi đều tôn trọng."

Cách xử lý vừa cứng rắn vừa mềm mỏng, thật là chu toàn.

Ôn Nhiễm vừa định nói thì Đinh Dao đã nhanh hơn một bước: "Đừng vội, tôi cho cô một đêm để suy nghĩ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!