Chương 46: (Vô Đề)

Người đàn ông nhã nhặn tuấn nhã đổi khách làm chủ, anh ngồi ở khu giải trí, lãnh đạm xa cách mở miệng.

Tất cả mọi người trong khách sạn: Hả? Gọi ai đi qua?

Minh Yên ngơ ngác đứng tại chỗ, bắp chân có chút run rẩy. Úc, Úc Hàn Chi? Anh ~ hiện tại đi qua làm nũng thân thiết ôm ấp, vẫn còn kịp?

Kỳ Bạch Ngạn vừa thấy Úc Hàn Chi, trong nháy mắt ánh mắt đã đỏ lên, mẹ kiếp, chính là tên nhóc nghèo này, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, thừa dịp anh ta không ở trong nước, dựa vào khuôn mặt lừa gạt Minh Tiểu Yên.

Con nuôi Úc gia? Bộ dạng thì ra dáng lịch sự lắm, nhưng bên trong còn không biết là giống cầm thú gì đây.

Hôm nay tôi sẽ đánh cho anh một trận, Kỳ Bạch Ngạn vén ống tay áo lên, tiến lên cười lạnh nói: "Úc tổng, chúng ta hãy nói chuyện văn minh giữa những người đàn ông?"

Tiêu Vũ vừa thấy, anh ta đã cả kinh đến mức ngay lập tức đóng chương trình phát sóng trực tiếp.

Anh ta ở trong đám thế gia Nam Thành, đương nhiên biết hai người này gặp mặt chẳng khác nào sao hỏa đụng địa cầu, nếu nó được phát sóng trực tiếp toàn cầu, vậy chương trình tạp kĩ này sợ là phải dừng lại ngay lập tức, đây chính là sự cố phát sóng trực tiếp, lật xe tại chỗ! Minh Yên sợ là cả đời cũng đừng nghĩ đến chuyện ra mắt.

Mắt phượng của Úc Hàn Chi hơi lạnh, khóe môi nhếch lên, anh lạnh lùng cười, không hề để Kỳ Bạch Ngạn vào mắt. "Anh làm gì vậy?" Sắc mặt Minh Yên đột nhiên biến đổi, một tay giữ chặt Kỳ Bạch Ngạn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch kêu lên: "Anh là heo à? Có thấy đang phát sóng trực tiếp không?"

Tên này cả đời giải quyết mọi chuyện đều có hai phương thức, một là đập tiền, hai là dùng nắm đấm.

Anh ta đối với Úc Hàn Chi chắc chắn sẽ không đập tiền, mẹ kiếp đây chính là muốn đánh nhau. Nếu đánh nhau, vậy khách sạn sẽ xong rồi.

Heo? Trái tim đám người Thư Ca đều vọt lên cổ họng, trợn mắt há hốc mồm, Minh Yên, mắng nhị thế tổ này là heo? Xong rồi, một quyền này có thể giết chết cô.

Kỳ Bạch Ngạn một người cao lớn 1,88 mét bị Minh Yên túm lấy, giống như cọc gỗ đóng đinh tại chỗ, anh ta rũ mắt nhìn cô gái mảnh khảnh với những ngón tay như ngọc kéo quần áo của mình, làm sao còn quản được con nuôi Úc gia nữa, toàn bộ lòng đố kỵ đều tiêu tan, trong nháy mắt bong bóng tình yêu bao phủ lấy anh ta.

Túm lấy quần áo của anh ta, mẹ kiếp thật dễ thương, muốn ôm vào ngực xoa xoa.

Người đàn ông tuấn lãng tà khí hắng giọng một cái, ánh mắt lấp lánh nói: "Em bảo tôi không đánh nhau, tôi sẽ không đánh."

Một người đàn ông nghiêm nghị với vẻ mặt dịu dàng

Minh Yên đờ đẫn, có phải có vấn đề gì không? Cô theo bản năng nhìn thoáng qua Úc Hàn Chi.

Dáng người cao lớn của người đàn ông căng thẳng thành một đường, khuôn mặt tuấn nhã ủ dột, mắt phượng lạnh lùng nhìn cô, giống như gió thổi báo giông bão sắp đến.

Dám kéo người đàn ông khác trước mặt anh?

Đôi cánh cứng rồi? Hả?

Anh không ở đây hai ngày, Minh Yên cùng tên nhị thế tổ này rốt cuộc đã làm cái gì?

Đợi lát nữa phải giải thích từng chút một, bằng không cô cũng đừng nghĩ xuống giường.

Minh Yên không hiểu sao rùng mình một cái, cô muốn buông tay, nhưng lại không dám buông. Tình cảnh một lần nữa rơi vào lúng túng và quỷ dị.

"Minh Yên, cô túm Kỳ thiếu làm cái gì?" Thư Ca phá vỡ thế bế tắc, cô ấy nhận ra có điều gì đó không đúng.

"Chị, hai nhà bọn họ là kẻ thù truyền kiếp, tôi sợ bọn họ đánh nhau." Giọng nói Minh Yên run cầm cập, hàm răng run lên, khóc không ra nước mắt.

Kẻ thù truyền kiếp? Đám người Thư Ca trợn tròn mắt. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Bây giờ mở khách sạn cũng là một ngành công nghiệp có rủi ro cao? Hai người khách tùy tiện cũng có thể là kẻ thù truyền kiếp?

Kẻ thù truyền kiếp? Úc Hàn Chi nguy hiểm híp mắt, cô gái mở miệng đều là nói dối, thật đúng là phải cải tạo thật tốt.

Kẻ thù truyền kiếp? Kỳ Bạch Ngạn gật đầu, không có tật xấu, nhưng thù đoạt thê, không đội trời chung.

Tiêu Vũ, người duy nhất biết mọi chuyện bên trong, hít sâu một hơi, coi như thấy chết không sợ ôm lấy bả vai Kỳ Bạch Ngạn, mỉm cười nói: "Kỳ thiếu, không phải lúc trước anh bị muỗi cắn sao? Có thuốc muỗi đốt trong phòng, tôi sẽ đưa anh về để thoa thuốc?"

Kỳ Bạch Ngạn liếc anh ta một cái, nói: "Buông ra, anh đây không có ý nghĩ gì đối với người đàn ông."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!