Chương 43: (Vô Đề)

Một loạt siêu xe hào hoa, đám con cháu thế gia mặc sang trọng đứng ở một bên ồn ào.

"Anh Kỳ, anh quá chiều chuộng Minh Yên rồi, phụ nữ không thể sủng ái, nhất là người con gái như Minh Yên."

"Kỳ thiếu, cẩn thận cô ta bò lên đầu anh tác oai tác quái, không đứng lên được nha."

Kỳ Bạch Ngạn nhìn cô gái xinh đẹp lạnh như băng sương trước mặt, nội tâm có chút kích động, còn có mùi vị giống nhau, vừa đẹp vừa mạnh, từ nhỏ đến lớn Minh Yên đều không cho anh ta mặt mũi, rõ ràng cô rất thích trai đẹp, hay véo khuôn mặt tiểu nam sinh, nhưng chính là chưa bao giờ véo anh ta.

Anh ta cuốn lấy tàn nhẫn, cô sẽ tức giận mắng: "Kỳ thiếu, chó ngoan không chắn đường."

"Kỳ thiếu, anh hư như vậy có xứng đáng với ba mẹ anh không?"

"Kỳ thiếu, sao anh lại xấu xa như vậy, lại dọa em gái cách vách khóc?"

Sau đó Minh Yên theo đuổi Lam Hi cao lớn anh tuấn kiêm học lực ưu tú, anh ta tự biết mình cái gì cũng kém Lam Hi, nên đã tự bỏ cuộc, một đi không trở về, nhắm mắt làm ngơ, phần lớn thời gian đều ở nước ngoài lượn lờ, để tránh trở về thấy cảnh thương tình.

Kết quả Minh gia phá sản, Lam Hi theo đuổi Hoa Tư, Minh Yên lại cam chịu sa đọa cùng một đứa con nuôi Úc gia chưa từng nghe qua, Kỳ Bạch Ngạn giận dữ, cùng một người đàn ông nghèo cũng không muốn cùng anh ta?

"Các người đều câm miệng, trở về Nam Thành đi." Kỳ Bạch Ngạn không kiên nhẫn nhìn về phía đám anh em ồn ào rống một tiếng.

Đám ăn chơi, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, sau đó một đám tản ra, trèo lên siêu xe, lái xe xếp hàng đi.

"Anh Kỳ, Minh Yên, vậy tôi đi đây."

"Minh Yên, cô đối xử tốt với anh Kỳ một chút, thật sự đã hai ngày hai đêm anh Kỳ không ngủ."

"Anh Kỳ, em đi đây, chị dâu Minh Yên, hẹn gặp lại ở Nam Thành."

Siêu xe sang trọng trong nháy mắt đã gào thét mà đi, một đám bụi bặm bay lên, kèm theo tiếng hò reo của đám học sinh trung học.

Khóe môi Minh Yên co giật một chút.

"Kỳ thiếu không đi sao?" Tiêu Vũ thấy người của công ty phà cuối cùng cũng thò đầu ra, kiểm tra vé để du khách lên tàu, cười không vào mắt.

"Đi thôi." Khóe môi Kỳ Bạch Ngạn nhếch lên nụ cười tà tứ, hai tay ôm vai, không sợ hãi nói: "Anh đây chính là khách vip phòng sang trọng của các người."

Sắc mặt Tiêu Vũ và Minh Yên trong nháy mắt biến đổi, Ngạn Bác ở một bên cũng nhíu mày, cái tên vừa dở hơi vừa lưu manh này hơi khó đối phó.

"Kỳ thiếu, cậu đợi một lát."

Kỳ Bạch Ngạn lộ ra một hàm răng trắng như tuyết, tà tứ cười nói: "Anh đây chờ được."Viptruyenful l. net

- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí!

Tiêu Vũ biến sắc nhìn về phía Minh Yên, ba người đi sang một bên.

"Minh Yên, tên này là ai vậy?"

Minh Yên thấp giọng nói: "Là một thiếu gia ở Nam Thành, trong nhà có bối cảnh rất tốt, não có bệnh, tính cách cố chấp, nổi điên ba mẹ anh ta đều sợ cái loại này. Nếu thật sự để Kỳ Bạch Ngạn lên đảo, không chừng sẽ xảy ra chuyện gì. Anh ta chính là thuộc loại người không có khắc tinh."

Trước kia Kỳ Bạch Ngạn cố kỵ quyền thế hai nhà Minh Lam, náo loạn không tính là tệ hại, hiện giờ thân phận của anh ta là khách còn có chương trình phát sóng trực tiếp, cho dù nhét anh ta vào trong quan tài, bảng quan tài cũng không kiềm chế được!

"Tiêu Vũ, anh nói tôi nên làm sao bây giờ?" Minh Yên tức đến mức vành mắt ửng đỏ.

Tiêu Vũ nhíu mày, an ủi nói: "Đừng hoảng hốt, tôi gọi điện thoại về nhà hỏi bối cảnh Kỳ gia."

Ngạn Bác nhìn thoáng qua mấy tên công tử không xa, thấy tầm mắt anh ta vẫn khóa trên người Minh Yên, giống như diều hâu gặp gà, đăm chiêu nói: "Tiêu Vũ, trước tiên không cần gấp gáp. Minh Yên, vị Kỳ thiếu này có phải vẫn luôn theo đuổi cô hay không?"

"Người của anh ta rất hỗn láo, những tay ăn chơi trác táng trong giới hào môn, thấy cô gái xinh đẹp đều đuổi theo." Minh Yên nhíu mày nói: "Anh ta chỉ muốn những thứ mới mẻ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!