Chương 6: (Vô Đề)

Minh Yên đăng xong tin tức, liền đem tin đồn cô chân đạp hai thuyền làm rõ. Vứt bỏ Lam Hi giữa ban ngày, lựa chọn con nuôi Úc gia vô quyền vô thế, đến kẻ ngốc cũng không làm được chuyện như vậy.

Vì vậy cả buổi chiều Úc Vân Đình đều nhận được tin tức đại loại như thế.

"Giúp cô ấy tag anh trai anh vào đi, đừng ghen nữa."

"Phụ nữ không thể không được sủng ái, để cho anh trai anh nhân cơ hội dỗ dành một chút."

"Đàn ông là tay chân, phụ nữ là quần áo, bộ quần áo này của Minh Yên không thể quá coi trọng, ghen tuông gì chứ."

......

Vì thế sau những vụ bê bối, Úc Hàn Chi mới về nước được hai tháng vẫn không biết là mình đã trở thành tâm điểm, và được mọi người chú ý trong giới Nam thành.

Úc Vân Đình vừa tức vừa buồn cười, chuyện của công ty cũng không để ý, buổi chiều trực tiếp lái xe về nhà, thấy Úc Hàn Chi đang có một cuộc họp video, anh ta đặt điện thoại di động để lên bàn ra hiệu, ý bảo anh nhìn wechat của mình đang nổ tung.

"Anh xong rồi, Minh Yên rốt cuộc là cái gì cũng có thể làm, lì lợm, quấn chặt lấy anh. Cô ta thực sự đã công khai tỏ tình." Úc Vân Đình biểu tình giống như dẫm phải shit, ở trong lòng anh ta, Úc Hàn Chi là ai chứ? IQ 140, chỉ mất hai năm để hoàn thành tất cả các khóa học đại học, 17 tuổi tốt nghiệp trường Thanh Đằng đã thành lập tập đoàn Úc thị, trong vòng năm năm để Úc thị đứng vững gót chân ở Nam thành, trong vòng mười năm đứng đầu hào môn Nam thành.

Tuy nhiên Úc thị chỉ là một bộ phận tài sản của anh, nếu xét về độ giàu có, hào môn thế gia toàn Nam thành cộng lại cũng không thể so sánh với Úc Hàn Chi. Người như anh còn giữ mình trong sạch, không gần nữ sắc, không có bất kỳ sở thích ăn chơi trác táng nào, những thời gian rảnh còn học xong tiến sĩ, như thể trên đời này không có chuyện gì có thể làm khó được anh vậy.

Nghĩ đến phỉ thúy ngọc cải trắng nhà mình bị con heo Minh Yên cõng mất, Úc Vân Đình đã tức giận đến hộc máu.

May mắn anh trai anh ta không phải loại đàn ông coi trọng nhan sắc, bằng không sẽ có khả năng ngã vào lòng cô gái kia.

Úc Hàn Chi lấy kính mắt màu vàng ra, xoa xoa huyệt thái dương có chút đau đầu, tùy ý nhìn lướt qua vài lần, sau đó lãnh đạm nói: "Hình như em rất để ý đến cô ấy? Nhân vật hề nhảy nhót như vậy cũng có thể khiến em giận đến giậm chân?"

"Em?" Để ý đến cô ta?" Úc Vân Đình mở to hai mắt, không dám tin nói: "Anh, vậy anh tự giải quyết nha, bằng không ngày mai chính là scandal hai người đính hôn, qua mấy tháng ngay cả con của hai người cũng có khả năng xuất hiện."

"Rất nhiều chuyện không cần tự mình ra tay, Minh gia ngã xuống, tự nhiên tường đổ, ai cũng muốn đẩy." Úc Hàn Chi nhàn nhạt giương mắt, từng chữ lộ ra sát ý, "Ngày mai em theo anh đi Minh gia một chuyến."

Đồng tử Úc Vân Đình khẽ co rụt lại, hưng phấn nói: "Được."

Minh Yên ở nhà ăn xong một bát mì thịt bò kho tàu lớn, chuyện nhận nuôi Hoa Tư cũng không khó khăn lắm.

Biểu tình Hoa Tư vẫn nhàn nhạt, vừa không vui mừng cũng không chán ghét, rất là bình tĩnh, hơn nữa dung mạo khí chất của cô ta cũng không tầm thường, Minh Hòa Bình cũng là càng nhìn càng hưng phấn, ông ta cảm thấy lần này có một đứa con gái nuôi, không chừng còn có thể mang lại tiền tài cho ông ta.

Minh Yên thấy ba cô lúc đầu còn có chút do dự, lúc này đã thật lòng tiếp nhận Hoa Tư, nội tâm thấp kém thở dài một hơi, không hổ là máu thịt trong nhà, trong nhà này chỉ có cô là người ngoài.

"Yên Nhi, con lớn hơn Hoa Tư một tháng, về sau không được ức hiếp Hoa Tư nữa, hai chị em hòa thuận ở bên nhau, biết không?" Minh Hòa Bình vui vẻ dặn dò.

Minh Yên cùng Hoa Tư liếc nhau, sau đó không hẹn mà cùng quay đầu, hòa thuận chung sống.

"Minh Yên và Hoa Tư từ nhỏ cùng nhau lớn lên, không phải chị em ruột cũng hơn là chị em, tự nhiên sẽ nâng đỡ lẫn nhau, chú Minh lo lắng nhiều rồi." Lam Hi ở một bên phong độ nhẹ nhàng nói, từ khi Hoa Tư đi ra, tầm mắt anh ta hơn phân nửa đều rơi vào người Hoa Tư.

Hoa Tư chỉ cúi đầu suy nghĩ chuyện của mình, có chút lạnh nhạt.

Cô yêu anh ta, nhưng anh ta không yêu cô, giờ nghĩ lại mối quan hệ phức tạp đa góc của mình trước đây khiến Minh Yên đau đầu. Hiện tại cô nửa điểm tâm tư cũng không có, thấy mọi chuyện đã được an bài, cười khanh khách nói: "Ba, lúc trước ba không phải cho con một chức vụ trong tập đoàn mà, con không muốn đi làm, ba bảo Hoa Tư đi đi, cô ấy học đại học tài chính, hàng năm lấy rất nhiều giải thưởng quốc gia, giấy khen và huy chương trong nhà có thể được xếp chồng lên nhau."

"Nói bậy, chuyện của Hoa Tư ba sẽ sắp xếp, con không thể không đi làm? Mỗi ngày ở nhà đều chơi bời?" Minh Hòa Bình căng mặt răn dạy.

"Con bỏ tiền ra mua bằng tốt nghiệp đại học cho có, cái gì cũng không biết, đi làm chờ bị người khác cười nhạo sao? Con chỉ muốn được ở nhà." Minh Yên túm lấy cánh tay Minh Hòa Bình, làm nũng nói.

"Được được được, vậy khi nào con muốn đi làm rồi lại đi." Minh Hòa Bình không còn cách nào khác, đành phải đồng ý: "Trước tiên để Hoa Tư đi. "

Minh Yên nhìn về phía Lam Hi đắc ý dơ ba ngón tay, ba phần trăm cổ phần, đã về tay cô! Sau này nhìn vào sự tạo hóa của mỗi người.

Lam Hi nhẹ nhàng gật đầu, lần đầu tiên anh ta ý thức được, 22 năm qua, mình chưa bao giờ hiểu rõ Minh Yên.

Sau khi Lam Hi rời đi, Minh gia vẫn bận rộn đến tận đêm khuya, mẹ Lý làm quản gia, Hoa Tư chuyển đến đối diện phòng Minh Yên, Minh Hòa Bình lại tìm người đến thay đổi phong thủy, đem đồ bài trí trong nhà đều dịch tới chuyển lui, làm ồn náo loạn cả đêm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!