Lúc Minh Yên trở về đã rất muộn, Tống Điềm đang đắp mặt nạ trong phòng, thấy cô trở về, ánh mắt quái dị nói: "Cô đưa Kỳ thiếu về cũng lâu như vậy."
Kỳ Bạch Ngạn loại nhị thế tổ này tính cách quá ác liệt, anh ta vừa bướng bỉnh, miệng còn độc miệng, có thể khiến người ta tức chết, Úc Hàn Chi thì khác, kiêu ngạo tao nhã, lễ phép và biết khắc chế, ánh mắt Minh Yên này có vấn đề, nhưng mà một người mới như cô không có phẩm chất, muốn trêu chọc Úc thiếu phỏng chừng đối phương cũng xem thường cô.
Minh Yên hàm hồ đáp một tiếng, cô trở về tắm rửa, thay bộ đồ ngủ bằng lụa, đắp một lớp mặt nạ ngủ cho khuôn mặt nhỏ.
Hai ngày nay Tống Điềm đều không thèm nhìn cô, thấy cô vô tình trêu chọc Úc Hàn Chi, lúc này mới nhìn cô thuận mắt một chút, ngắm nhìn sản phẩm chăm sóc da cùng với đồ ngủ cô đang dùng, sau đó sắc mặt khẽ biến, đủ có tiền.
Trước đó cô ta đã chú ý đến mặt dây chuyền ngọc lục bảo mà Minh Yên đeo, màu sắc xinh đẹp giống như mắt mèo xanh biếc, dưới ánh mặt trời chợt lóe lên, làm nổi bật da thịt trắng nõn như tuyết, trông vô cùng đẹp mắt.
"Ôi, Tiêu Vũ và Kỳ Bạch Ngạn có phải đều đang theo đuổi cô không?" Tống Điềm hỏi thăm.
"Không phải, tất cả mọi người đều là bạn bè, trước kia đã quen biết." Minh Yên rũ mắt thản nhiên nói, thấy cô ta còn muốn truy hỏi đến cùng, cô vội vàng cầm điện thoại di động đi vào phòng tắm, đóng cửa lại, mơ hồ nghe được giọng nói Tống Điềm khinh thường.
"Một người mới, ra vẻ gì chứ."
Nội tâm Minh Yên không hề dao động, cô lấy điện thoại di động ra nhìn 999 tin nhắn trong nhóm bát quái thế gia.
Chuyện Kỳ Bạch Ngạn đến Hải Thành ai cũng biết, bùng nổ nhất là khi buổi tối phát sóng trực tiếp, máy quay chụp được khuôn mặt của Úc Hàn Chi, lần này trong nhóm bát quái Nam Thành giống như tết, nổ tung hoa, một đám ăn chơi trác táng đang ăn nói vui vẻ.
—— Mẹ kiếp, hai nam tranh một nữ? Con nuôi Úc gia cũng đi tuyên thệ chủ quyền rồi hả? Đúng là một người đàn ông thực sự, dám đối đầu trực diện với Kỳ thiếu.
—— Tốt xấu gì thì chính miệng Minh Yên cũng thừa nhận con nuôi Úc gia là bạn trai, nếu còn không đi, trên đầu chính là một mảnh thảo nguyên xanh mướt, ha ha ha ha ~
——Chậc chậc, trong lúc livestream màn hình bị đen mất mười lăm phút, tôi đánh cuộc năm đồng, Kỳ thiếu nhất định tiến lên đánh.
——Nhớ tới mấy năm đó bị nắm đấm Kỳ thiếu chi phối sợ hãi, huh~
—— Cậu gào cái gì, không phải cậu vẫn xách cặp sách cho Kỳ Bạch Ngạn sao?
—— Tag Úc Hàn Chi, người anh em còn sống không?
—— Tag cái rắm, tên này chưa từng sủi bọt trong nhóm, đừng dọa người ta sợ.
Minh Yên lướt xem, cơ bản đều là nhảm nhí, cô cũng lười nhìn.
"Trong vòng mười phút, đi ngủ." Tin nhắn của Úc Hàn Chi đến đúng lúc.
Minh Yên nghĩ đến chuyện anh ôm mình hôn vừa khắc chế lại làm càn lúc tối, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng lên, hiện giờ coi như là khắc chế, về sau thì không biết.
Cô nhấn vào điện thoại di động, xấu xa trêu chọc nói: "Em muốn anh ngủ với em~"
Vài giây sau, người đàn ông gửi tin nhắn thoại đến, giọng nói khàn khàn tối tăm: "Ừm, sau khi trở về mỗi ngày đều ngủ với em, vâng lời, bây giờ đi ngủ."
Minh Yên bị giọng nói của anh trêu chọc đến xuân tâm nhộn nhạo, cô sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bỏng, cảm thấy mình vẫn nên đi ngủ.
Một đêm mộng xuân kì quái lạ lùng, ngày hôm sau lần đầu tiên Minh Yên thức dậy muộn.
Lúc tỉnh lại, Tống Điềm trước sau như một lại không có ở đây, cô rửa mặt thay đổi một bộ váy màu đỏ, sợ nóng nên đã buộc tóc dài thành hai tết tóc xương cá, lộ ra cái trán trơn bóng, đi ra ngoài sảnh khách sạn, sáng sớm Thư Ca cùng Tiêu Vũ đã đi ra ngoài đón khách.
Ngạn Bác chuẩn bị bữa sáng trong bếp. Minh Yên nấu sữa bò nóng, rồi chờ ăn bữa sáng, sau đó cô chợt nghe thấy tiếng Kỳ Bạch Ngạn huấn luyện chó ở bãi cỏ bên ngoài.
"Muội Muội, chờ gặp được mẹ, nhất định phải vẫy đuôi làm nũng, gâu gâu có biết không?"
Minh Yên thò đầu nhìn, chỉ thấy nhị thế tổ không biết lấy từ đâu ra hai con chó nhỏ đáng yêu, hai con chó nhỏ nhắn mềm mại, hoạt bát ngoan ngoãn nhìn về phía người đàn ông cao lớn uy vũ gâu gâu, trông rất dễ thương.
Hai con chó kia thật sự là quá đáng yêu, toàn thân trắng như tuyết, hoạt bát vui vẻ, ngay lập tức ánh mắt Minh Yên đã sáng lên.
Tên ngốc này. Giở trò là phạm quy, làm sao có thể dùng chó con để chiếm cảm tình được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!