Chương 127: (Vô Đề)

Buổi công chiếu bộ phim điện ảnh đầu tiên làm Minh Yên vô cùng phấn khích. Sau khi ăn xong bữa đêm cùng với Úc Hàn Chi, cô kéo tay anh đi vào rạp chiếu phim ở trung tâm thương mại. Hai người chờ đến khi bộ phim bắt đầu mới bước vào phòng chiếu trong bóng tối, cùng mọi người xem phim.

Cảnh của Minh Yên trong "Xuân Hoa" không phải là quá nhiều, dù sao đây cũng là một bộ phim nói về phòng chống ma túy, nhưng khâu sản xuất hậu kì của phim vô cùng hoàn hảo, mỗi một khung hình đều có thể dùng làm ảnh màn hình khóa điện thoại. Bộ phim này có sự góp mặt của nhiều diễn viên kỳ cựu và những đoạn cao trào xuất hiện rất nhiều lần, Minh Yên nắm chặt lấy tay của Úc Hàn Chi từ đầu đến cuối, xem phim rất say sưa.

Úc Hàn Chi cũng nắm lấy tay cô, nhìn Minh Yên xuất hiện trên màn ảnh, anh cảm thấy thật kỳ diệu, trải qua một đoạn đường dài, cô gái nhỏ của anh đã thực sự tỏa sáng, anh vừa tự hào vừa vui mừng.

Kết cục của bộ phim rất bi thương và thấm thía, đặc biệt là cảnh đêm cuối và phân cảnh cuối cùng, lúc Tiểu Nhu chết ở trong đám hoa dại mọc đầy khắp núi đồi, một số cô gái đã không kìm được mà rơi nước mắt.

Cùng với giọng hát phóng khoáng của thiên hậu giới âm nhạc, sau khi phải trả giá bằng rất nhiều máu tươi, chính nghĩa cuối cùng cũng đánh bại cái ác, bộ phim cũng đi đến hồi kết.

Nhân lúc đèn của rạp phim vẫn chưa sáng Minh Yên nhanh chóng kéo Úc Hàn Chi chạy ra ngoài. Hơn hai giờ sáng, sự lan truyền của bộ phim bắt đầu tăng cao, mỗi lần lướt tin mới đều có hàng trăm bài bình luận phim, lúc Minh Yên về tới nhà thì đã vượt quá mười nghìn bài và điểm đánh giá đạt mức 9,8 đáng kinh ngạc.

Bao Tinh vẫn chưa ngủ, ở trong nhóm của tổ sản xuất phim "Xuân Hoa" cười suốt cả đêm, điên cuồng phát hồng bao.

Minh Yên cũng nhanh tay cướp được mấy trăm tệ.

"Minh Yên, muộn thế này rồi sao cô còn chưa ngủ?" Đoạn Triệu là một con cú đêm còn đang chơi game, nhìn thấy đạo diễn phát hồng bao thì lập tức tới giành.

"Đạo diễn Bao, anh thật là keo kiệt, bộ phim nổi tiếng như thế mà anh chỉ gửi hồng bao mấy trăm tệ."

Bao Tinh cười haha nói: "Đây mới là ngày đầu tiên thôi, sau này sẽ phát từ từ."

Minh Yên nhìn thấy nhiều người chưa ngủ, cô cầm lấy điện thoại hỏi: "Vừa nãy tôi đi rạp chiếu phim cũng có xem qua một lần, doanh thu phòng vé của buổi công chiếu đã đạt mấy chục triệu, hôm nay chắc chắn sẽ vượt qua 100 triệu tệ."

"Minh Yên, rõ ràng là cô đã đi xem phim từ sáng sớm rồi. Thật không may, đạo diễn Bao cũng bắt chúng tôi đi xem một lần, ha ha ha." Đoạn Triệu cười nói.

Minh Yên say sưa nói chuyện với mọi người trong nhóm tổ sản xuất phim, người đàn ông thấy tối nay cô phấn khích đến nỗi muộn như thế mà vẫn còn nghịch điện thoại thì nhướng mày nói: "Mời anh vào nhóm."

"Hả?" Minh Yên ngạc nhiên nhìn Úc Hàn Chi một cái sau đó mời anh vào nhóm.

Dinh dong! Anh Úc đã tham gia vào nhóm.

Trong nhóm im lặng ngay lập tức.

Sau khi vào nhóm, anh đã phát một cơn mưa hồng bao ngập trời, trong chốc lát tổ sản xuất và các diễn viên chính đều nhìn đến hoa cả mắt, mở ra mới biết mỗi người đều nhận được hồng bao siêu lớn, mọi người lập tức cảm ơn ông chủ.

Sau khi phát xong hồng bao, anh mới chậm rãi gõ chữ: "Mọi người vất vả rồi, chúc bộ phim sẽ tạo nên một kỉ lục lịch sử, tôi và Minh Yên phải nghỉ ngơi rồi."

Màn phát cẩu lương này của Úc Hàn Chi rất vừa phải nhưng đủ để khiến cho mọi người phải gào thét trong đêm.

"Cảm ơn kim chủ, ngủ ngon!"

"Cảm ơn kim chủ, ngủ ngon!"

Bao Tinh lập một nhóm khác rồi kéo tất cả mọi người ngoại trừ Minh Yên vào, tiếp tục kêu khóc ầm ĩ. Bộ phim nổi tiếng như thế, có khả năng sẽ trở thành tác phẩm đỉnh cao nhất của anh ta, tối nay anh ta làm sao có thể ngủ nổi?

Vì vậy, cả nhóm đổi sang một nơi khác, tiếp tục nói chuyện.

"Tôi vừa giành được hồng bao mấy vạn tệ, kim chủ thật hào phóng."

"Tôi giành đến nỗi hoa cả mắt, không đếm được là bao nhiêu tiền, đạo diễn, anh học tập Úc tổng đi!"

"Thôi đi! Đó là kim chủ, anh ấy đầu tư cho bộ phim này, tôi có thể làm được như anh ấy sao? Nhưng mà tôi nói trước, tôi mời Minh Yên đóng nữ chính thì kim chủ mới tới tìm tôi để đầu tư đó."

Bao Tinh châm chọc nói, sự tình bên trong lộ ra, trong chốc lát mọi người đều không nói lời nào. Vậy thì anh là kim chủ thật sao?

"Chồng nhà người ta, tôi thực sự rất ghen tị."

"Chồng nhà người ta, tôi thực sự rất ghen tị."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!