Lương Tư Nguyệt và Lâm Mạnh Hạ là người cùng hội cùng thuyền trong đoàn làm phim.
Trước kia Lâm Mạnh Hạ từng quay vài bộ phim, không đến mức hoàn toàn luống cuống. Nhưng những bộ phim trước đây của anh ta chỉ có kinh phí thấp, đây cũng là lần đầu tiên hợp tác với đạo diễn nổi tiếng như Hà Nột.
Do đó, Lương Tư Nguyệt và anh ta sẽ luôn là đối tượng thường xuyên được đạo diễn chăm sóc đặc biệt (Lương Tư Nguyệt gọi nó là chú ý).
Một đạo diễn nổi tiếng như Hà Nột với phong cách nghe nhìn rất riêng hoàn toàn khác với đạo diễn hạng ba quay phim rác, phương pháp làm việc và tiêu chuẩn quay phim cũng khác.
Anh ấy rất chú tâm đến cảm xúc và truyền cảm hứng trong cảnh quay của diễn viên, cũng như giá trị thẩm mỹ ngôn ngữ ống kính.
Mà cảm xúc và truyền cảm hứng bình thường đều rất bí ẩn.
Người không ngộ ra thì làm thế nào cũng không thể ngộ ra được, người có duyên thì rất dễ dàng có được thứ mình muốn.
Cũng may, khả năng tiếp thu của Lương Tư Nguyệt và Lâm Mạnh Hạ không tệ, thứ họ thiếu là kinh nghiệm và sự ăn ý trong cảnh quay, ánh sáng và vị trí máy quay
Vài ngày sau, cảnh hôn của Lương Tư Nguyệt và Lâm Mạnh Hạ bắt đầu quay.
Trước đó, Lương Tư Nguyệt và Lâm Mạnh Hạ đã được đạo diễn Hà đặc biệt gọi đến để nói về kịch bản, bởi vì đạo diễn Hà đã tạm thời điều chỉnh bảng phân cảnh của hai cảnh.
Vốn dĩ trong nguyên tác, nữ chính và nam phụ có ba cảnh hôn quan trọng, cảnh đầu tiên là nụ hôn hời hợt ở trường cấp hai. Hà Nột cảm thấy không phù hợp với lứa tuổi và trạng thái tâm lý nên khi sửa kịch bản đã bỏ cảnh đó đi.
Quan trọng hơn là hai cảnh hôn phía sau, một là khi nữ chính cưỡng hôn nam phụ để tỏ tình ở bờ sông vào ngày khai giảng. Một cảnh khác là khi nữ chính phát sinh quan hệ với nam phụ lần đầu tiên.
Ý tưởng ban đầu về hai cảnh quay này là sẽ quay theo cách bình thường, trong đó nên nói lời thoại thì nói lời thoại, nên phối hợp đặc tả thì phối hợp đặc tả.
Nhưng trong quá trình quay, đạo diễn Hà ngày càng có nhiều ý tưởng mới mẻ, anh ấy cảm thấy kịch bản ban đầu quá tầm thường, nếu thật sự quay như thế thì sẽ biến thành tình yêu tay ba thô tục.
Để ngôn ngữ hình ảnh thăng hoa, anh ấy đã điều chỉnh ống kính hai cảnh quay này.
Mối quan hệ giữa nam chính và nữ chính là vô vọng, xa vời nhưng chi tiết khi ở chung lại chân thật, so ra mà nói, quan hệ với nam phụ thì lại chân thật nhưng tình cảm lại khá hư vô, mờ mịt.
Cho nên, anh ấy muốn xử lý hai cảnh quay này theo một cách giống như mơ mà không phải mơ, tưởng như thật mà không phải thật.
Phân cảnh mà anh ấy thiết kế là trong cảnh bên bờ sông, máy quay sẽ cắt một bức tranh toàn cảnh lớn, ống kính sẽ xuyên qua đám lau sậy, tiêu điểm sẽ rơi vào ánh đèn của tòa nhà cao tầng trong thành phố ở đằng xa.
Tương tự với cảnh giường chiếu ở phía sau, quay hình ảnh phản chiếu của tấm kính trong phòng, tiêu điểm của ống kính là chiếc đèn bên cạnh giường.
Do loại bỏ các cảnh quay ở giữa và cận cảnh, Lương Tư Nguyệt và Lâm Mạnh Hạ có thể tiết kiệm thời gian vượt qua sự lúng túng, tập trung vào việc tìm hiểu tâm lý nhân vật, thể hiện được cảm xúc chính xác nhất cho máy quay và giải thích thông qua những biến đổi tinh tế trong giọng nói và ngữ điệu – nói cách khác, họ không cần thật sự hôn nhau, cũng không phải lo lắng phải hôn thật chân thật hay thật đẹp trong sự bối rối và NG vô tận.
Đạo diễn Hà cũng có lời giải thích riêng của mình cho việc này: Nữ chính chưa thật sự chấp nhận những người khác ngoài nam chính trong phương diện tình cảm, con người có một cơ chế bảo vệ đối với những ký ức mà mình chống cự, bởi vậy ý thức sẽ làm mờ các chi tiết về mối quan hệ thân mật với nam phụ, thậm chí trực tiếp xóa bỏ chúng.
Thật ra Lương Tư Nguyệt không đặc biệt hiểu được lý thuyết của đạo diễn Hà, hoàn toàn bước vào quá trình quay phim trong trạng thái hoang mang, không biết liệu cô có thật sự hiểu hay không.
Nhưng may mắn thay, phân tích tâm lý của cô về nữ chính hoàn toàn phù hợp với đạo diễn Hà.
Sau vài lần thử, mọi thứ dần trở nên ổn hơn, gần như hai cảnh quay đều lần lượt nhanh chóng kết thúc.
Khi đạo diễn Hà quay phim, anh ấy thường nói cho các diễn viên biết sự khác biệt giữa những cảnh họ chưa đạt, tiện để diễn viên hình dung và học hỏi, đồng thời thích ứng với tiết tấu quay của anh ấy nhanh hơn.
Lương Tư Nguyệt và Lâm Mạnh Hạ cũng được gọi đến xem.
Không thể không nói, hai hình ảnh toàn cảnh lớn về cơ bản là tĩnh và ống kính được thu nhỏ thật sự ấn tượng.
Đặc biệt là sự tương phản giữa bầu trời đêm thăm thẳm và đen tối cùng một chút nguồn sáng, loại tuyệt vọng của "Tận Cùng Bóng Đêm", nhưng lại để cho người ta không cam tâm dập tắt tia hi vọng cuối cùng, đột nhiên vụt tắt.
–
Mọi người rèn luyện càng ngày càng ăn ý, sau đó tổng thể tương đối suôn sẻ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!