Chương 205: (Vô Đề)

"Phu nhân, tất cả đều ở đây!"

Khi Hồ chưởng quỹ nhìn thấy cái hòm đó, m.á. u lập tức dồn lên não, hắn trừng lớn mắt không thể tin nổi nhìn về phía Bạch Chỉ Nguyệt.

"Phu… phu nhân, người làm gì vậy?"

"Đối chiếu sổ sách thì tự nhiên phải đối chiếu sổ sách thật, ta không thích xem sổ sách giả."

"Không phải, chuyện này… phu nhân, người nghe tiểu nhân nói."

"Ừ, ngươi cứ bịa đi, nhưng có nghe hay không là quyền của ta!"

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Hồ chưởng quỹ biết không thể giấu được nữa, liền nói:

"Làm sao người biết được? Là ai đã bán đứng ta!"

"Bổn phu nhân muốn tra, thì không gì là không tra ra được."

"Không thể nào, ngoài ta ra không ai biết, ngay cả người trong nhà ta cũng chưa nói. Là ai đã ngấm ngầm theo dõi ta!"

Bạch Chỉ Nguyệt không để ý đến hắn, lật từng trang tính toán. Chưa nói đến trước kia, chỉ riêng gần 6 năm nay, hắn đã tham ô hơn bốn vạn lượng. Ban đầu một năm chỉ dám tham ô hai, ba ngàn lượng, sau đó dã tâm dần lớn lên, tham ô ngày càng nhiều, có lúc nhiều nhất đã tham ô gần một vạn sáu ngàn lượng.

"A, tưởng rằng làm hai sổ sách âm dương là có thể che giấu được sao? Căn nhà lớn của ngươi ở có thoải mái không, thê thiếp nuôi có xinh đẹp không? Trước khi tài sản chưa thuộc về ta, ngươi tham ô thế nào bổn phu nhân không quản được. Nhưng một khi đã về tay ta, thì đó chính là của ta. Tham ô của ta không chỉ phải trả lại, mà còn phải đưa ngươi đi ăn cơm tù."

"Người đâu, mang chứng cứ này đến Ứng Thiên Phủ, kiện hắn tội làm giả sổ sách, chiếm đoạt số tiền lớn của chủ tử."

"Vâng!"

Hồ chưởng quỹ lúc này mới thực sự sợ hãi. Nhà giam chính là một cái hố đen ăn thịt người, chưa nói đến việc có thể sống sót ra ngoài hay không, chỉ riêng việc bị lột từng lớp da đã đủ đáng sợ.

"Phu nhân tha cho tiểu nhân! Tiểu nhân sẽ trả lại hết, còn trả thêm cả lãi nữa. Cầu phu nhân tha cho tiểu nhân lần này, tiểu nhân không dám nữa đâu!"

"Ai cũng phải chịu trách nhiệm cho lỗi lầm của mình. Sai nhỏ thì chịu phạt nhỏ, sai lớn thì có thể phải trả giá bằng cả tính mạng."

"Bịt miệng kéo đi. Thu dọn tài sản của hắn cho kỹ, đó đều là tiền của ta mua sắm cả đấy."

"Vâng, thưa phu nhân."

Bạch Chỉ Nguyệt lại một lần nữa nhìn về phía các quản sự khác:

"Các ngươi đã làm gì trong lòng tự biết rõ. Nể tình các ngươi ít nhiều cũng có công lao, hôm nay ta cho các ngươi một cơ hội. Nếu còn nghĩ lừa dối cho qua chuyện, Hồ chưởng quỹ chính là tấm gương trước mắt."

Mấy người có vấn đề tương đối nghiêm trọng, mồ hôi lạnh túa ra trong ngày đông giá rét.

"Tạ ơn phu nhân đã khoan dung. Chúng tiểu nhân sẽ lập tức trở về sửa lại, bù đủ những gì còn thiếu, tuyệt đối không tái phạm."

Bạch Chỉ Nguyệt cũng không muốn thay m.á. u toàn bộ. Một là nàng không có đủ người trong tay, hai là họ đều là người làm đã quen việc, đổi người khác chưa chắc đã làm tốt. Đành phải dùng cách này để khiến họ có chút e dè, sau này bớt động tâm tư xấu.

"Sau này thế nào thì để sau này tính. Bổn phu nhân cũng không phải là người không gần tình người, cho các ngươi chút nước lèo coi như là thưởng. Nhưng sau này nên làm thế nào thì tự nghĩ cho kỹ. Vẫn là câu nói đó, làm tốt, có thể tăng lợi nhuận thì đều sẽ có thưởng thêm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!