Chương 203: (Vô Đề)

"Ta biết vị trí của mọi người khác nhau, lợi nhuận cửa hàng chênh lệch cũng rất lớn. Nhưng dù là cửa hàng hay trang trại, làm việc tận tâm và làm cho có lệ chắc chắn sẽ khác nhau. Ta hy vọng mọi người đều phấn chấn tinh thần, nỗ lực quản lý tốt cửa hàng và trang trại. Ta có nhiều lợi nhuận, thu nhập của các ngươi cũng sẽ tăng lên."

"Vâng, tiểu nhân nhất định sẽ tận tâm làm việc."

Ai mà không muốn có thêm thu nhập? Dù không được như Lý chưởng quỹ chỉ riêng tiền thưởng đã được 300 lượng, có được 10 lượng, 20 lượng cũng tốt rồi, đủ cho cả gia đình ở huyện chi tiêu một năm.

Hồ chưởng quỹ khinh thường bĩu môi. Chút tiền thưởng đó sao so được với phần hắn giữ lại? Đó là cả ngàn, cả vạn lượng đấy. Hắn không thèm để mắt đến chút thưởng đó đâu.

"Hắn thực sự đã quên đó đều là tiền của chủ tử, hắn làm vậy là đang phạm tội."

Cửa hàng sách Tường Vân, Từ chưởng quỹ trình sổ sách theo lệ thường, lợi nhuận có ít đi một chút, chỉ có 1 vạn 4 ngàn 360 lượng. Nguồn thu nhập chính của tiệm sách không phải là sách, mà là các loại văn phòng tứ bảo. Dù sao nếu giá sách đặt quá cao, người mua nổi sẽ rất ít, người có thể đọc sách vốn đã không nhiều.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Lợi nhuận này không chênh lệch nhiều so với các năm trước, về cơ bản năm nào cũng sàn sàn như vậy.

Bạch Chỉ Nguyệt cũng chỉ xem qua rồi đặt xuống, sau đó lấy ra một vài quyển sách đã đóng bìa. Đây là những quyển tiểu thuyết thoại bản mà Đậu Đậu trong không gian dùng ý niệm tạo hình, in trực tiếp lên loại giấy thông dụng trên thị trường.

Còn có một quyển khác là tuyển tập một số bức "tranh tránh hoạ" được quét lại và khắc lên giấy, in thành bản màu. Quyển này là do Bạch Chỉ Nguyệt làm, vì con trai còn nhỏ, cần giữ tâm hồn trong sáng.

Nàng tự tay giao những thứ này cho Từ chưởng quỹ:

"Đây là mấy quyển thoại bản mới, ngươi cầm về xem, in ra để tăng thêm nội dung mới cho tiệm sách. Sau này sẽ còn liên tục ra sách mới, ngươi có thể tăng cường quảng bá về phương diện này, để nhiều người biết tiệm sách của ta sẽ không ngừng có thoại bản mới xuất bản."

Từ chưởng quỹ không đồng ý ngay, mà lật một quyển ra xem. Không phải quyển nào cũng đáng để in, khắc một bản in không chỉ tốn kém mà còn mất thời gian, nếu không phải là sách bán chạy thì họ sẽ không làm, để tránh không thu hồi được chi phí.

Ai ngờ vừa mở ra đã thấy những hình ảnh như vậy, khiến mặt già của ông ta đỏ bừng như máu. Phu nhân thật là cái gì cũng dám đưa. Đây là chuyện mà một vị Bá phu nhân nên làm sao?

Tuy rằng tiệm sách khó tránh khỏi việc bán những thứ này, nhưng có bà chủ nào lại hỏi đến chuyện này, càng không thể đi tìm người vẽ loại tranh này để đem đi bán.

Nhưng vừa rồi liếc qua, hình như còn tinh xảo hơn cả những quyển sách bìa cứng trong tiệm. Nếu làm thành bản bìa cứng nhất định sẽ rất được hoan nghênh. Vừa rồi đáng lẽ nên xem thêm vài trang. Ông liếc nhìn phu nhân và các quản sự trong phòng, quyết định về nhà sẽ nghiên cứu sau.

Ông ta không cho rằng đây là do phu nhân làm. Trong ấn tượng của ông, phu nhân không có gì nổi bật, kỹ năng vẽ lại càng bình thường, làm sao có thể vẽ ra được những tác phẩm chân thực đến thế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!